Tâm sự đầy ám ảnh của người con ngoan bị mẹ bạo hành suốt cả tuổi thơ.

Mẹ lúc nào cũng cưng em mình chưa bao giờ đánh dù chỉ một lần , còn mình bị đánh ngất lịm người vẫn đánh cho đến lúc tỉnh lại , chính vì vậy mình luôn muốn trút hết nỗi đau mẹ mình gây ra lên em mình dù mình rất thương em nhưng mình hận mẹ nên mình thường xuyên đánh em lúc ba mẹ vắng nhà, và khi lớn lên tạo khoảng cách cho hai chị em dù thương nhau những mình vẫn to tiếng với em.


Xin chào tất cả mọi người, mình hiện tại đã sắp học xong đại học nhưng đôi khi quá khứ bị mẹ bạo hành luôn ám ảnh và khiến mình tủi thân khi vô tình nhớ lại, những lần như thế này mình đều khóc rất nhiều dù biết mọi thứ bây giờ đã ổn.


 


Từ nhỏ mình luôn là một đứa biết điều , hiểu chuyện và cực kì thông minh so với mặt bằng chung . Khoảng thời gian trước khi vào cấp 1 mình rất hạnh phúc bởi có ba có mẹ chiều chuộng mình yêu thương chăm sóc , nhưng từ lúc ba mình bị bệnh và đi chữa nhiều nơi không được mẹ mình dần bất lực và xả những cơn giận vào mình , đặc biệt khi mình vào cấp 1. Lúc đó mình học bán trú năm đầu cũng là thời gian mẹ mình mang thai , tất cả mọi sự quan tâm đều dành cho mẹ và em mình , và mình như kẻ thừa thải vậy ( đó là suy nghĩ lúc mình 6 tuổi) như đã nói mình là đứa trẻ hiểu chuyện nên mình đã ra ngủ riêng làm mọi thứ một mình , tự ăn tự đi học tự học tự chơi mà không để ba mẹ mình phải phiền lòng , cứ lủi thủi làm một mình dù rất thèm được ba mẹ quan tâm.


 


Qua khoảng thời gian mẹ sinh em bé là lúc mình chuyển trường bán trú đến trường ngoại trú gần nhà vì mình đã nói dối mẹ là đi học cho gần mẹ nhưng thực ra mình bị con gái của cô bảo mẫu thường xuyên đánh đập đến bị thương . Mình đã không nói với ba mẹ vấn đề đó , ba mình đi làm xa còn mẹ mình thì không muốn mình làm phiền mẹ , nếu nói mình sợ mẹ lại đánh mình . Sau khi chuyển trường mình nghĩ rằng thoát khỏi cảnh đánh đập mỗi ngày trên trường thì mình bắt đầu thường xuyên bị mẹ đánh đập dù là lỗi nhỏ nhặt nhất .


 


bị mẹ bạo hành, tuổi thơ ám ảnh, mẹ đánh đập, không quên chuyện cũ, luôn cảm thấy bất an


 


Mình luôn cố gắng ngoan ngoãn , làm việc nhà chăm học và thành tích của mình luôn xuất sắc nhưng với mẹ mình lúc đó chưa đủ , có những lúc sơ ý làm đổ đồ ăn mẹ sẽ lao vào mình mà đánh túi bụi , lúc đó mình cứ ngỡ mình thật hư khi dám làm đổ đồ , mình đã mắc sai lầm ghê gớm nên bị đánh như vậy là đáng , và vô số những lần bị đánh bởi những lí do không tên như vậy . Lúc lên nhà cậu ăn cơm mình thấy con cậu vô tình làm đổ ly nước mình đã hoảng sợ vì sợ mợ mình sẽ đánh đứa con đó nhừ tử thì mợ mình lại lấy khăn lau nước bị đổ rồi ăn cơm tiếp , mình mới hỏi mợ là tại sao không đánh con của mợ , mợ kêu nó đâu cố ý . Mình đã bất ngờ .


 


Từ lúc lên 4 mình đã không biết bao nhiêu lần muốn bỏ nhà đi , trong đầu lúc nào cũng nghĩ cách tự tử , mỗi lần như thế mình rất tuyệt vọng nhưng ít nhất mẹ mình đã dạy mình học chữ từ rất sớm nên chưa vô lớp 1 mình đã biết đọc sách , biết cũng cố tinh thần một chút qua những trang sách. Thời điểm đó mình ước có được lần tổ chức sinh nhật nhưng mình vừa nói đã bị mẹ chửi là tốn kém , đừng đòi hỏi viễn vông. Nên mỗi lần sinh nhật mình thường lấy rổ úp xuống cắm 1 cây nến lên trên và ra một góc tự hát tự chúc bản thân . Không phải gia cảnh mình nghèo khó mà là thuộc dạng khá giả nhất vùng . Mẹ mình chỉ dành những điều tốt nhất mua đồ mới cho em , còn mình thì chỉ đi xin đồ cũ của họ hàng không dùng nữa để mặc , đi học áo trắng mình cũng úa màu nhưng lúc đó là con nít nên chưa để ý nhiều , mẹ lúc nào cũng cưng em mình chưa bao giờ đánh dù chỉ một lần , còn mình bị đánh ngất lịm người vẫn đánh cho đến lúc tỉnh lại , chính vì vậy mình luôn muốn trút hết nỗi đau mẹ mình gây ra lên em mình dù mình rất thương em nhưng mình hận mẹ nên mình thường xuyên đánh em lúc ba mẹ vắng nhà, và khi lớn lên tạo khoảng cách cho hai chị em dù thương nhau những mình vẫn to tiếng với em.


 


Mình hiểu được mẹ mình đánh mình là do bất mãn với bệnh của ba mình nhưng ba vẫn đi làm lương cố định đến bây giờ cũng khá nhưng mẹ chưa bao giờ hài lòng điều đó , mẹ cảm thấy ba không giỏi giang kiếm tỷ này tỷ nọ nên luôn tìm cách gây sự với ba và mình . Hiện tại cuộc sống mình ổn hơn nhưng mẹ mình vẫn luôn bất mãn với gia đình là không giàu có sung sướng như nhà người ta , có thể nói lương lậu ba mình khá và mẹ cũng thế , vốn liếng trong nhà đầy đủ dư sức sống an nhàn mà tại sao phải so sánh với những người khác. Mình nói thêm là mẹ mình rất thương yêu và chăm sóc cho gia đình , rất thương mình nhưng mẹ hay bị áp lực và lúc đó chửi rủa mọi người trong nhà .


 


Đến bây giờ mình vẫn còn ảm ảnh , vẫn còn sợ những trận đòn roi vô cớ , những lần chửi rủa thậm tệ , những áp lực mẹ gánh lên cho mình, mình chưa học lớp 1 gửi thì mẹ đã bắt mình cộng trừ 2 chữ số , đọc rành rọt những loại sách dài nhứ sớ , học phép nhân cơ bản làm mình vô cùng bế tắc khi không hoàn thành tốt hay lỡ sai sót mẹ sẽ chửi rủa mình ngu như này như kia .



Chào bạn,


Chương trình hiểu rằng những uất ức, tổn thương đã bị dồn nén rất lâu luôn khiến bạn cảm thấy khó chịu, mệt mỏi, buồn thật nhiều trước những trận đòn của mẹ, sự thiên vị, những áp lực, kỳ vọng của mẹ. Bạn không biết làm thế nào để có thể gỡ nút thắt trong lòng mình. Chúng tôi sẽ cùng bạn chia sẻ tâm sự này.


Chúng tôi hiểu rằng kể từ khi bố bạn bị bệnh mọi áp lực của mẹ đều đổ lên bạn, mẹ bạn sinh em bé cũng có phần thiên vị cho em hơn, bạn luôn bị những trận đòn, thậm chí có những lúc không biết mình bị đánh vì lý do gì? Bạn không được vui chơi, có tuổi thơ vui vẻ như bao người bạn cùng trang lứa khác thay vào đó chưa đến lớp 1 bạn đã được mẹ dạy học, tính toán, áp lực học hành đè nặng lên bạn khiến bạn lúc nào cũng căng thẳng, bạn đánh em khi mẹ vắng nhà vì ghen tị, vì để trút hết những thù hận mẹ lên em. Chúng tôi xin chia sẻ với khoảng thời gian khó khăn, tồi tệ mà bạn đã và đang trải qua. Thật ít người làm được như bạn, dù mẹ có như thế nào bạn cũng rất cố gắng học tập, hoàn thiện bản thân mình và ở bạn vẫn mong mỏi một ngày nào đó mẹ sẽ mở lòng, yêu thương mình đây là điều thật ngưỡng mộ phải không nào?


Bạn thân mến! Mối quan hệ giữa bạn và mẹ hiện tại như thế nào? Điều bạn thực sự mong muốn điều gì ở mẹ mình? Đối với em bạn, bạn có nghĩ là sẽ cải thiện mối quan hệ giữa hai người? Bạn đã từng thử những giải pháp nào để mọi người trong gia đình hiểu mình hơn?


Đã là mẹ, có lẽ người nào cũng rất yêu thương con mình, họ chỉ khác nhau ở cách thể hiện tình yêu thương ấy như thế nào mà thôi. Có thể những đòn roi khi nhỏ đã ám ảnh bạn và khiến bạn luôn suy nghĩ về nó với một tâm trạng rất nặng nề, nhưng mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, bố mẹ bạn thương bạn thật nhiều, nhưng khi bố bạn bị bệnh, chạy chữa nhiều nơi nhưng không khỏi điều này khiến mẹ bạn có lẽ rất áp lực, thất vọng, buồn bực thật nhiều. Có thể mẹ bạn vô tình đã áp đặt, giải tỏa những bực dọc đó lên bạn, có thể mẹ bạn đã có những lúc khiến bạn đau đớn, tổn thương tột cùng, nhưng cũng chỉ bì thương con, lo cho cuộc sống gia đình, bạn cũng nên thông cảm, đặt mình vào vị trí của mẹ để hiểu cho mẹ. Bên cạnh đó có lẽ chính vì mọi yêu cầu mọi áp lực dồn lên bạn bạn đều cố gắng hoàn thành mà không có phản ứng hay thể hiện quan điểm của mình khiến mẹ bạn luôn nghĩ rằng đã làm đúng và càng không hề biết mình đã hành động sai với con cái. Qúa khứ đã qua rồi dù muốn đến mấy cũng không thể thay đổi, vậy cứ nghĩ mãi về những điều không vui rồi day dứt không nguôi như vậy có phải là “bất công” với chính bản thân mình không?


Mỗi người có một quan điểm sống của riêng mình, mặc dù dưới góc nhìn của bạn, gia đình bạn như vậy là đã đầy đủ, không thiếu thốn gì nhưng mẹ bạn vẫn luôn bất mãn vì gia đình không sung sướng như nhà người ta và mặc dù yêu thương, chăm sóc gia đình nhưng những lúc áp lực như vậy mẹ bạn lại chửi rủa mọi người trong nhà đây cũng là điều nhiều người mắc phải, bởi mẹ bạn cũng chỉ muốn gia đình bạn được khấm khá, sung túc hơn thôi, vì không chỉ cho hiện tại mà còn lo cho tương lai sau này của các con. Bạn cũng đã lớn, hoàn toàn có ý kiến riêng, cái nhìn khách quan về cuộc sống, bạn nghĩ sao về việc sẽ thử một lần mạnh dạn chia sẻ với mẹ tất cả những suy nghĩ trong lòng mình để hiểu mẹ nhiều hơn? Bạn có thể chia sẻ để mẹ hiểu được, bạn mong muốn mẹ con có thể gần gũi chia sẻ với nhau nhiều hơn. Về phía mình, bạn cũng cần học cách lắng nghe mẹ để hiểu hơn những tâm tư trong lòng mẹ, học cách quan tâm tới mẹ nhiều hơn để tình cảm mẹ con thêm gắn bó nhé!


Bên cạnh đó, tính cách con người là điều khó thay đổi, chưa kể càng già có thể càng khó tính, vì vậy học cách chấp nhận và thích nghi cũng là cách để bạn đối diện với mọi căng thẳng đang diễn ra. Mỗi một sự việc thay vì nhìn ở khía cạnh tiêu cực như mẹ đang can thiệp sâu, bắt ép bạn thì có thể nhìn ở khía cạnh tích cực đó là bà đang lo lắng, muốn giúp đỡ hay mong mỏi những điều tốt đẹp nhất với bạn. Bạn cũng cố gắng nhường nhịn, chiều bà lúc tuổi già, điều đó phần nào cũng cho bà cảm thấy thoải mái hơn, bớt cáu gắt, khó chịu hơn. Thế quan hệ của bạn và bố thế nào? Nếu được hãy nhờ đến sự giúp đỡ của bố bạn trong giải tỏa mối áp lực này.


Còn đối với em bạn, mặc dù yêu thương em nhưng vẫn to tiếng, giữa hai người vẫn có những khoảng cách rất lớn, bạn nghĩ sao về việc bỏ qua mọi thứ để kéo gần lại tình cảm của hai người. Bởi vì là chị em trong gia đình, chúng ta cần nương tựa vào nhau rất nhiều. Bạn cũng có thể chủ động trò chuyện, tham gia những hoạt động, đi mua sắm, làm việc nhà cùng nhau, kể cho nhau nghe những trải nghiệm tuổi thơ ấu, lắng nghe nhau hơn để có thể hiểu nhau, gắn kết tình cảm hơn bạn nhé!


Có lẽ bây giờ, không ai có thể giúp được bạn ngoài chính bạn. Chỉ khi nào bạn thực sự muốn tháo gỡ nút thắt trong lòng thì có lẽ khi đó bạn mới được hưởng an nhiên. Bạn hãy cố gắng, hòa chung với mọi người, học cách lắng nghe, chia sẻ, tập trung thời gian sức lực cho công việc, học tập và tạo dựng tương lai. Bạn cũng có thể cố gắng hơn trong việc mở rộng các mối quan hệ bạn bè, tự tạo niềm vui cho mình bằng những sở thích riêng. Bạn cũng có thể tích cực tham gia thể dục thể thao. Tất cả những điều đó phần nào cũng sẽ giúp bạn lấy lại cân bằng trong cuộc sống sớm loại bỏ những ám ảnh của chuyện cũ.


Chúc bạn sớm tìm lại được niềm vui trong cuộc sống!


Nguồn: Cửa sổ tình yêu




Nguồn: Chuyện Vợ Chồng

Đăng nhận xét

0 Nhận xét