Đêm tân hôn, không thấy chồng, tôi đi tìm anh rồi vô tình vào căn phòng ấy. Nghe tiếng động, chồng tôi bật dậy. Thấy tôi đứng sững trong phòng, anh nhào tới giáng cho tôi một bạt tai khiến tôi ngã lăn xuống đất.
Đêm tân hôn, tôi mặc bộ váy trắng tinh quyến rũ đợi anh. Nhưng tôi nằm đợi mãi, đợi gần nửa đêm vẫn không thấy chồng mình vào. Linh cảm có điều gì đó không hay, tôi đi khắp căn biệt thự để tìm anh. Nhà chồng tôi rất rộng, có sân vườn, hồ bơi và cả một khu tập gym riêng. Khi bước chân vào biệt thự, tôi còn không thể tin nổi tôi lại một bước đổi đời thành phượng hoàng như vậy.
Nhưng rồi tôi nhanh chóng vỡ mộng trong đau đớn. Đi khắp tầng 3 tìm chồng, tôi thấy có điện sáng ở một căn phòng nhỏ. Mở cửa bước vào, tôi choáng váng khi thấy anh đang lúi húi với cái kim tiêm và quần áo lộn xộn khắp nơi. Ở giữa phòng còn có một bàn thờ nghi ngút khói hương rất đáng sợ.
Nghe tiếng động, chồng tôi bật dậy. Thấy tôi đứng sững trong phòng, anh nhào tới giáng cho tôi một bạt tai khiến tôi ngã lăn xuống đất. Anh gầm lên hỏi vì sao tôi lại vào đây, anh không cho phép ai vào đây cả. Tại sao tôi dám bước bàn chân dơ bẩn vào đây?
Tôi ôm mặt, ngước lên nhìn người đàn ông trước mắt mà không thể tin nổi. Đây là người đàn ông cư xử nhẹ nhàng, tử tế với tôi và gia đình đây ư? Đây là người nhẹ nhàng nâng váy tôi khi bước lên lễ đường thành hôn hay sao? Tôi chết lặng người, chỉ biết câm nín nhìn chồng mình.
Anh không nói nhiều nữa mà nắm tay lôi tôi xềnh xệch vứt ra khỏi cửa rồi đóng cửa sầm lại. Tôi nằm dài bên ngoài căn phòng ấy, lặng lẽ, sửng sốt khi chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi ôm mặt, nằm đấy một lúc sau mới có thể vịn tường đứng dây? Chuyện gì đây? Ngay đêm tân hôn, đêm hạnh phúc nhất, tại sao chồng tôi lại tiêm chích thứ gì đó? Tại sao tôi lại có cảm giác chồng mình là dân nghiện ma túy? Tại sao căn phòng ấy lại có cả bàn thờ? Người được thờ là ai?
Sáng sớm hôm sau, tôi tỉnh dậy khi đầu óc vẫn còn đau như búa bổ. Chồng tôi ngồi ngay bên cạnh. Tôi nhìn anh trân trối. Anh như hổ đói lao vào tôi, chẳng hề biết cảm giác, tâm trạng của tôi thế nào? Đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần, tôi bật khóc, cắn răng chịu đựng chồng trong nỗi ê chề nhục nhã.
Xong việc, anh đứng dậy bảo tôi tắm rửa rồi đi gặp bố mẹ chồng. Ánh mắt anh chẳng hề có một chút tình cảm nào dành cho tôi. Tôi thay váy áo bước ra theo anh. Ngay sau lưng tôi, một người giúp việc đi vào kiểm tra giường đệm và thu dọn phòng.
Bố mẹ anh đợi sẵn dưới sân nhà. Họ ăn uống sang trọng, có người đứng cạnh phục vụ. Thấy tôi và chồng đi đến, bố anh hồ hởi bảo tôi ngồi xuống đúng vị trí của mình. Mẹ anh thì vui ra mặt. Bà cười lớn: “Phải thế chứ, thế này thì không sợ nuôi con nuôi cháu tu hú nữa rồi? Đấy, cứ phải chọn con gái xinh xắn mà ngây thơ thế này mới không sợ bị lừa”. Ngay lúc đó, tôi thấy mắt chồng lóe lên vẻ lạnh lùng đêm tân hôn, vẻ mặt rất đáng sợ.
(Còn tiếp)
Nguồn: Afamily
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét