Ngay kể cả khi 2 đứa không gần nhau, lúc đi làm, đi xa – vì em làm ở Bệnh viện, cô ấy thì đi công tác, chúng em vẫn chăm chỉ nhắn tin hỏi thăm nhau, chụp ảnh để chia sẻ với nhau về những gì cả 2 đang thực hiện. Có lần em bận quá, không trả lời được tin nhắn của cô ấy, cô ấy cho là em giận dỗi gì đó. Đó là lần đầu tiên em làm cô ấy hiểu lầm và thấy buồn.
Em và cô ấy quen nhau khi cô ấy đến thực tập tại doanh nghiệp của gia đình em. 2 đứa thân nhau rất nhanh chỉ sau 1 ngày nhắn Zalo. Em nói “anh xin phép được thích em nhé”. Cô ấy không ngần ngại mà đồng ý ngay. Kể từ hôm ấy, lúc nào 2 đứa cũng dính nhau như sam, thường xuyên trao nhau lời nói, cử chỉ mật ngọt như trong cổ tích vậy. Ngay kể cả khi 2 đứa không gần nhau, lúc đi làm, đi xa – vì em làm ở Bệnh viện, cô ấy thì đi công tác, chúng em vẫn chăm chỉ nhắn tin hỏi thăm nhau, chụp ảnh để chia sẻ với nhau về những gì cả 2 đang thực hiện. Có lần em bận quá, không trả lời được tin nhắn của cô ấy, cô ấy cho là em giận dỗi gì đó. Đó là lần đầu tiên em làm cô ấy hiểu lầm và thấy buồn.
Chúng em thường xuyên nhắn tin trên Zalo, Facebook, trêu đùa nhau rất khuya. Dần dần, em cảm thấy lo cho sức khoẻ và trí lực của cả 2 đứa, nên mới nhắn cho cô ấy “Em này, không biết sao, giờ anh thấy ngại yêu ấy. Em đừng nhắn tin khuya cho anh thế này nữa nhé. Với lại bây giờ em cũng nên tập trung cho việc học tập và làm đi em à”. Cô ấy nhắn lại cho em “Em không muốn nghe lí do nên cũng không cần nói gì thêm”.
Sáng hôm sau, em đột ngột tỉnh dậy vì đã ngủ quên ngay sau khi nhắn cho nàng đêm hôm trước. Em nhắn lại “Em à, đêm qua anh nhắn như vậy là trêu đùa chút thôi. Em đừng giận anh nhé”. Cô ấy không hề phản hồi lại, chỉ có thông báo là “Đã xem”. Chúng em vẫn nhắn tin cho nhau, chỉ có điều không còn mật ngọt như trước, không gửi icon tình tứ nữa, chỉ lác đác vài dòng liên quan đến công việc.
Cứ thế 2, 3 ngày trôi qua. Đến ngày tiếp theo, nhân lúc chỉ có 2 đứa với nhau, em ôm chầm lấy cô ấy và nhắc lại những gì đã nhắn “Những gì anh nhắn bữa trước là trêu em đấy, em đừng hiểu lầm, em tha lỗi cho anh nhé”. Cô ấy bình tĩnh trả lời “Em đã nói rồi, em không muốn nghe lí do nên cũng không cần nói gì thêm. Anh đừng như vậy nữa, em không muốn nghe cũng không muốn suy nghĩ quá nhiều. Để em tập trung làm việc”.
Cô ấy cố đẩy em ra nhưng em lại nắm lấy 2 bàn tay cô ấy, cô ấy khoanh tay vào người thì em lại ôm vào 2 bắp tay. Em nói “Em cũng biết là có đôi lúc anh thật trẻ con, hành động cũng như lời nói còn thiếu suy nghĩ mà, em nên cho anh cơ hội để sửa sai chứ”. Cô ấy đáp lại “Nhưng đây không phải lần đầu tiên”. Thêm nữa, cô ấy còn nói “anh thử đặt mình vào vị trí của em xem anh thế nào” – cô ấy, học hành đang dang dở, công việc thì chưa có gì khởi sắc, đáng nhẽ em phải là 1 chỗ dựa tinh thần cho cô ấy, đằng này lại nhắn “đừng nhắn cho anh nữa” sau khi được nàng chúc ngủ ngon muộn.
Em nhói lòng, nước mắt hối hận cũng ứa ra, mình đã làm gì để 1 cô gái xinh xắn, dễ thương như cô ấy phải buồn chứ ? Mình phạm lỗi nữa sao?. Em nghẹn ngào hỏi cô ấy “Trước khi em về, anh muốn biết, em có còn yêu anh không ?”. Cô ấy từ chỗ ngoảnh đầu ra cửa, chuyển hướng ngước lên nhìn em “theo anh thì là có hay không” – giọng nói vẫn rất dịu dàng. Em đáp “anh nghĩ là có, nhưng anh muốn nghe trực tiếp từ em”, cô ấy không biểu lộ gì thêm, chỉ từ từ muốn buông em mà ra về. Em lại ôm chầm lấy cô ấy, gặng hỏi “anh chỉ muốn biết em có còn yêu anh không, để anh yên tâm thôi mà”. Cô ấy có chút cáu kỉnh, giận hờn “vậy thì anh cứ ở đó mà không yên tâm đi”. Em lại gặng hỏi, nàng lại đáp “câu hỏi này em không trả lời”.
Cứ thế 2 đứa đứng với nhau đến cả tiếng đồng hồ, rồi cô ấy nói “bây giờ nếu em trả lời KHÔNG thì em sẽ được về đúng không ?”. Cô ấy còn khẳng định một cách rất dễ thương “có thể anh chưa hiểu hết về em, em là con người rất quyết đoán, em quyết định nhanh lắm, chỉ trong 1 đêm thôi”. Quyết định ấy là “tập trung cho việc học tập và làm việc”, sẽ không màng gì tới việc yêu đương nữa, y như những gì em đã nhắn cho cô ấy. Em hỏi cô ấy “giờ cũng muộn rồi, anh làm đồ ăn cho em nhé, về phòng em cũng chỉ ăn nghỉ, và học bài thôi mà”. Nàng nhất quyết không ở lại, em lại nói “nãy em có nói, nếu giờ em trả lời không em sẽ được về đúng không…
Anh hiểu rồi, thôi, em về nhé.” Đi theo nàng ra đến cửa, em hỏi cô ấy có cần ô hay mũ không, nàng tuyệt nhiên không cần đến. Cô ấy đi giày xong, em mỉm cười chào “chúc em buổi chiều cuối tuần tốt lành nhé”. Nàng không nói gì, chỉ lắc tay chào, rồi bước từng bước thật mạnh mẽ trong cái nắng nhẹ của buổi trưa ấy. Đến giờ em cũng chưa hiểu được 2 câu nói của cô ấy, là ” anh cứ ở đó mà không yên tâm đi ” và ” nếu bây giờ em trả lời KHÔNG thì em sẽ được về đúng không ?” Cô ấy có còn yêu em không ạ ? Đây là lần đầu tiên em yêu thực sự nên cũng không biết sao nữa.
Chị chào em!
Ngạn ngữ Ả Rập có một câu nói rất hay đó là: “Có bốn điều không quay lại: Lời đã nói, mũi tên đã lao đi, cuộc đời đã sống, cơ hội đã bỏ qua”, và một minh chứng rất rõ ràng đó là thái độ của bạn gái đã có phần nào thay đổi sau khi em nhắn tin nhắn ấy. Tình cảm mới đây thôi vẫn còn “mật ngọt”, nhưng sau một câu nói thì bạn gái cũng đã trở nên thay đổi quyết đoán hơn, lạnh lùng hơn. Chuyên gia trang tư vấn hiểu được nỗi băn khoăn của em.
Chị cảm nhận thấy bạn gái em cũng là người khá tự trọng. Đây có lẽ cũng sẽ là một bài học đối với em về việc suy nghĩ kĩ trước khi nói và nên đặt mình vào vị trí của người khác. Có thể em suy nghĩ khác, nhưng việc em diễn đạt câu cú cũng không được khéo léo và không lột tả hết được ý em muốn nói nên mới khiến cho bạn gái nghĩ rằng bạn ấy đang là người làm phiền em. Và chị cũng hiểu, trong hoàn cảnh này em cũng rất muốn chuộc lỗi, muốn chứng minh tình cảm của em dành cho bạn ấy, nhưng bạn gái cư xử như vậy cũng có lí do bởi trong lòng bạn đang cảm thấy bị tổn thương em à. Và theo chị, em cũng đừng gặng hỏi bạn gái về tình cảm của bạn ấy dành cho em ra sao, bởi đôi khi sự tự ái lên cao thì bạn ấy sẽ trả lời ngược với tình cảm thực sự trong lòng đấy em à.
Trước mắt, em vẫn nên dành sự quan tâm, hỏi han tới bạn gái. Các em cũng có lợi thế là cũng có điều kiện gặp gỡ nhau thường xuyên, em cứ duy trì thói quen nhắn tin, hỏi han, quan tâm tới bạn. Giờ là lúc em chứng minh tình cảm của em dành cho bạn gái, bằng tình cảm của mình thì chị tin em sẽ biết làm cách nào tốt nhất. Còn theo như em chia sẻ thì thời gian này bạn gái sẽ vẫn cảm thấy buồn, có phần hụt hẫng, thất vọng và cũng có phần quyết đoán. Vậy nên, nếu em thực lòng yêu bạn gái thì hãy kiên trì em nhé.
Với một chàng trai lần đầu tiên nên khi rơi vào tình huống này em cũng có phần nào bối rối. Nhưng trong tình yêu hay thậm chí trong các mối quan hệ, chúng ta cũng cần học cách để ý đến tâm lý của đối phương, trở thành một người tinh tế, có ý tứ thì sẽ tránh không xảy ra những tình huống tương tự như thế này. Nhưng ai chẳng cần kinh nghiệm trong cuộc sống đúng không em, và lần này sẽ giúp em kĩ càng hơn trước khi muốn nói ra điều gì. Còn tình yêu của các em đi tiếp như thế nào sẽ phụ thuộc vào sự cố gắng của em đấy. Chúc em mọi sự thuận lợi!
Nguồn: Cửa sổ tình yêu
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét