Dù rất yêu nhưng sao chỉ thấy ghê sợ khi "gần gũi"?

Cháu nói cháu vẫn có cảm xúc với đàn ông con trai thậm chí nghiện ôm bạn trai nhưng lại không muốn hôn môi & QHTD, cháu không thích con gái dạng lesbian, chính bản thân cháu cũng không hiểu vì sao như vậy.


Xin chào chương trình!


 


Em có một người cháu họ rất thân thiết, luôn tâm sự mọi chuyện buồn vui trong cuộc sống với em. Có lẽ do cách nói chuyện hợp nhau nên cháu nó hay tâm sự với em chứ cũng ít chia sẻ với bạn bè hay người thân nào khác. Gần đây thấy cháu rất buồn và tinh thần có vẻ sa sút, em có hỏi thăm cháu xem tình hình thế nào, xem mình có thể giúp gì được cho cháu nó không. Khi cháu tâm sự, em thấy lo & thương cháu nhiều hơn:


 


1/ Cháu em là một người rất ít nói, ngại chia sẻ các vấn đề cá nhân, sống hướng nội, khép kín, nhất là khi bản thân gặp khó khăn cũng muốn tự mình giải quyết, ko muốn nhận sự giúp đỡ của mọi người kể cả người thân trong gia đình


 


2/ Cháu gái em mồ côi cha mẹ từ nhỏ (cha mẹ cháu bị ung thư mất năm cháu 9 tuổi), cháu được ông bà (ông bà hiện nay đã mất khoảng 5 năm) cưu mang nuôi dưỡng cho ăn học từ bé cho đến lớn, cháu năm nay 27 tuổi đã đi làm, công việc tương đối ổn định, mức lương khá, cuộc sống không phải lo nghĩ gì nhiều, cháu nó là con 1 không anh chị em gì cả, cháu đang sống cùng gia đình bên ngoại


 


3/ Về vật chất em thấy cháu không thiếu thốn nhưng tinh thần thì em thấy cháu có vẻ bất ổn. Cháu không hề dẫn bạn trai về nhà chơi hoặc giới thiệu với gia đình, người nhà thỉnh thoảng cũng giục cháu dẫn bạn về ra mắt & mọi người cũng muốn cháu yên bề gia thất, mong cháu có 1 người đàn ông để yêu thương, nương tựa & nâng đỡ về mặt tinh thần (em biết cháu rất thiệt thòi, thiếu thốn tình thương của cha mẹ rất nhiều) người thân dù yêu thương cháu nhưng không thể nào bằng cha mẹ cháu được.


 


Cháu có tâm sự với em từ nhỏ đến 9 tuổi cháu sống chung với bố mẹ, nhưng bố cháu là kẻ thất nghiệp, vũ phu, nát rượu, khi say xỉn về thường đánh đập mẹ con cháu rất tàn nhẫn, hung bạo, có khi bị đánh đến chảy máu đầu, tím bầm mình mẩy luôn, mẹ phải ôm cháu chạy trốn khắp nơi vì bị bố cháu đe dọa sẽ giết mẹ & gia đình ngoại chết nếu mẹ dám bỏ bố cháu. Cháu nó thật sự rất ám ảnh, luôn sợ 1 ngày nào đó bố cháu sẽ giết mẹ cháu chết. Đêm cháu ngủ hay gặp ác mộng rồi khóc thét, đến khoảng 15 tuổi mới bớt rồi hết hẳn. Mỗi lần cháu kể em nghe cháu đều khóc, em thấy thương cháu vô cùng, mọi lời an ủi giờ đây em cảm thấy thật sáo rỗng, em chỉ biết ôm chặt cháu vào lòng mà thôi để cho cháu khóc, cho vơi bớt nỗi đau trong lòng, thực sự lúc đó em cũng ko biết nói gì hơn.


 


4/ Cháu có nói với em, cháu đã từng quen, tìm hiểu khoảng 6 bạn trai, bạn học 2, đồng nghiệp 4 nhưng rồi tình cảm không đi đến đâu mặc dù cháu em và bạn trai yêu nhau rất nhiều. Cháu nghi ngờ mình là người vô tính. Cháu em vẫn thích nắm tay, ôm ấp bạn trai, vẫn cảm thấy mình có rung động, hấp dẫn giới tính trước bạn trai, nhưng khi hôn môi cháu lại không có cảm giác thích thú gì cả, thích ôm nhưng lại không muốn hôn môi hoặc q.h.t.d với bạn trai, khi bạn trai kh.ỏa th.ân, cháu nó thấy “cậu bé” lại cảm thấy buồn nôn, ghê tởm.


 


Dù rất yêu nhưng sao chỉ thấy ghê sợ khi


 


Cháu kể khi bạn trai quen khoảng 2 năm, tình cảm 2 bên rất tốt, rủ cháu vào khách sạn, gợi ý quan hệ, khi thấy bạn trai không mặc quần áo cháu đã nôn thốc nôn tháo vì thấy “cậu bé” của bạn, nhưng cháu nói dối mình bị ngộ độc thực phẩm vì cháu sợ bạn trai buồn. Em có gặng hỏi thì cháu gái em không bị lạm dụng t.d hồi nhỏ nhưng em không hiểu tại sao cháu nó lại ghê tởm cơ thể bạn trai đến thế mặc dù cơ thể bạn trai bình thường, sạch sẽ (tình trạng này lặp lại rất nhiều lần đối với các bạn trai khác cháu em cũng bị như thế). Cháu nói cháu vẫn có cảm xúc với đàn ông con trai thậm chí nghiện ôm bạn trai nhưng lại không muốn hôn môi & QHTD, cháu không thích con gái dạng lesbian, chính bản thân cháu cũng không hiểu vì sao như vậy.


 


Em xin chương trình tư vấn giúp em: có phải cháu em bị sang chấn tâm lý do sống trong bạo lực gia đình từ nhỏ không, hay là do cháu nó chưa có tình cảm sâu nặng với bạn trai nên mới có tình trạng kỳ lạ như thế. Em có thể dẫn cháu thăm khám ở chuyên khoa tâm thần không, hay đi khám tâm lý, có bài test nào để kiểm tra xem cháu em có phải là người vô tính không (ngoại hình cháu hoàn toàn bình thường, không thấy có gì bất ổn cả).


 


Em rất thương cháu mình & muốn giúp đỡ cháu trong khả năng có thể nhưng không biết làm cách nào là tốt nhất rất mong các chuyên gia tâm lý của chương trình tư vấn giúp em. Em xin chân thành cảm ơn chương trình rất nhiều.



Chào bạn. Mỗi người sinh ra đều có một cuộc đời, một hoàn cảnh và chính những lối sống, suy nghĩ sẽ quyết định số phận của người ấy như thế nào. Đọc những dòng chia sẻ của bạn, chuyên gia trang tư vấn www.cuasotinhyeu.vn cũng hình dung được phần nào những thăng trầm trong cuộc sống của người cháu kia. Trước tiên, tôi cũng rất cảm phục về tình yêu thương, lòng trắc ẩn của bạn đã dành cho cháu của mình.


Có biết bao nhiêu người khi nhớ về kí ức tuổi thơ mặc dù sống trong hoàn cảnh thiếu thốn nhưng người ta thường kể nhiều hơn về những kỉ niệm vui, biến những câu chuyện ấy trở nên dễ thương, nhắc lại nó với những hoài niệm đáng nhớ. Nhưng có những người lại muốn xóa hết những kí ức ấy bởi có phải ai cũng may mắn có được một tuổi thơ đáng nhớ đâu. Cháu bạn cũng thật thiệt thòi khi có một kí ức tuổi thơ buồn, thiếu thốn tình cảm, thậm chí những ám ảnh sợ hãi ấy còn bám chặt vào trong giấc ngủ hằng đêm, khiến cho tinh thần cháu luôn bị đè nén, lo ngại. Cũng chính vì những hoàn cảnh ấy mà đã tạo nên một con người tự lập trong cuộc sống, mà bây giờ bạn đang chứng kiến một cô gái mạnh mẽ, vượt lên hoàn cảnh để tự trang trải trong cuộc sống.


Những vấn đề (1), (2), (3) bạn băn khoăn về cháu thì chuyên gia thấy rằng mọi điều cũng đang được diễn ra theo chiều hướng tích cực. Cô gái ấy đã không để những khó khăn trong cuộc sống đánh gục. Cô ấy cũng đã tự mình vượt qua những hoàn cảnh khó khăn để trở nên độc lập như ngày hôm nay. Nhưng còn vấn đề thứ (4) bạn băn khoăn thì tôi tin chắc rằng chính cháu gái ấy cũng không hiểu nổi tại sao bản thân cô ấy lại như vậy. Cô ấy cũng đã cho phép bản thân tự tin, mạnh dạn để tiến tới với tình yêu nhưng về vấn đề q.h.t.d thì lại là một trở ngại rất lớn. Tôi nhận thấy cả bạn và cháu bạn đều tìm hiểu các nguyên nhân có thể dẫn đến tình trạng này nhưng thực sự cả hai người vẫn cảm thấy hoang mang và mong chờ có một câu trả lời chính xác bởi muốn giải quyết được vấn đề thì cần tìm hiểu nguyên nhân gây ra nó.


Chương trình Cửa Sổ Tình Yêu cũng không hiếm gặp những trường hợp sợ q.h.t.d như cháu của bạn và dường như ở đây xuất phát là do vấn đề tâm lý của cháu gái nhiều hơn. Nhưng chúng tôi khuyên rằng, đừng vì hoang mang điều đó mà đưa bản thân mình đi trải nghiệm với hết người đàn ông nọ đến người đàn ông kia khi tình cảm hai người dành cho nhau chưa thực sự sâu đậm. Nếu dùng đàn ông để làm phép thử xem giới tính của mình là gì thì chắc chắn cháu ấy sẽ càng không có câu trả lời. Có những người q.h.t.d thực sự dễ dàng, nhưng có những người cần phải sự rung động hay nói cách khác là chỉ có thể làm điều đó với người mà họ thực lòng thương yêu. Bên cạnh đó, cũng đừng ám thị về việc bản thân luôn sợ hãi mỗi khi gần gũi x.ác th.ịt với bạn trai. Và tốt hơn hết, khi yêu một người nào đó, cháu gái hãy chia sẻ những khó khăn này cho bạn trai cùng lắng nghe, để bạn trai được tiếp cận dần dần, nhẹ nhàng, giúp cho cháu cảm giác được tin tưởng, bình yên. Trong trường hợp thực sự cần thiết cần đến chuyên gia hỗ trợ, bạn và cháu có thể đến các trung tâm tư vấn về giới tính, hoặc bệnh viện Bình Dân tại thành phố Hồ Chí Minh hoặc đến bệnh viện Vinmec cũng sẽ có các khoa tư vấn về giới tính, tâm lý hỗ trợ.


Thay mặt chương trình, xin gửi lời chúc sức khỏe và bình an tới bạn và cháu gái.


Thân ái


Nguồn: Cửa sổ tình yêu




Nguồn: Chuyện Vợ Chồng

Đăng nhận xét

0 Nhận xét