Từ ngoài cổng đã nghe thấy tiếng mắng mỏ của anh trai, anh càng nói càng ngoa ngoắt quá đáng khiến tôi chịu hết nổi phải chạy vào bênh vực chị dâu.
Trước khi lấy chồng, chị dâu tôi là một cô gái năng động, làm kế toán trưởng của công ty xây dựng. Còn anh trai tôi học rất giỏi, ra trường được nhiều công ty săn đón và anh đã chọn vào làm ở một công ty trả mức lương 40 triệu đồng.
Ngày anh chị lấy nhau, tôi thấy ghen tị với chị dâu vì đã lấy được người đàn ông tuyệt vời như anh tôi. Không những kiếm tiền giỏi mà anh cũng đẹp trai, chiều chuộng vợ.
Khi chị dâu mang thai con đầu lòng, bị ốm nghén nhiều, bác sĩ khuyên chị ở nhà dưỡng thai. Thế là từ đó chị ở nhà, sinh liền 2 con đứa con. Nhờ có bàn tay khéo léo chăm con của chị dâu mà hai cháu tôi rất thông minh. Nhưng đổi lại chị ấy vất vả lắm, hai con nhỏ của chị rất hiếu động và bám mẹ. Vì có hôm tôi đến trông giúp con cho chị dâu mà tôi hãi hùng. Đứa nào cũng nghịch, hỏi đủ thứ rồi mang đồ trong nhà tháo ra lắp vào khiến tôi nhức hết đầu óc. Quả thật thương cho chị dâu khi ngày nào cũng phải trông chừng 2 đứa nhỏ.
Một hôm trời mưa, tôi mua đồ đến nhà anh trai để ăn. Từ ngoài cổng tôi đã nghe thấy tiếng anh trai mắng mỏ inh ỏi: “Đã ở nhà ăn bám chồng còn bày vẽ mua phấn son để làm gì? Hay định tán tỉnh anh chàng nào hả? Từ đầu tháng đến cuối tháng tôi đưa cho cô 5 lần tiền, tổng cộng 11 triệu đồng rồi đấy, tiêu gì mà lắm thế?”.
Nghe đến đây tôi tức giận bước vào chen ngang giữa hai người, tôi bảo anh trai đừng bao giờ nói chị dâu là ăn bám chồng. Chị ấy ở nhà vất vả làm đủ mọi việc từ sáng đến tối chẳng thấy chị được nghỉ ngơi. Vừa nói tôi vừa đưa chiếc điện thoại có những hình ảnh chụp cảnh chị dâu vật lộn với hai cháu. Cảnh chị dọn dẹp nhà cửa, rồi nấu ăn khi mà con gào khóc rồi quấy phá…
Không thấy anh trai nói gì, tôi bảo: “Tất cả những việc chị dâu làm, nếu tính ra thì anh phải trả một nửa số lương mới xứng. Thế mà chị dâu xin có hơn trăm nghìn đồng mua thỏi son mà anh cũng càu nhàu. Cứ ngỡ chị dâu lấy được người chồng tốt, nào ngờ mỗi tháng chi cho chị có hơn 10 triệu đồng mà cũng kể lể rát cả lỗ tai”.
Thế nhưng tính anh tôi gia trưởng, bảo thủ luôn cho bản thân là đúng, anh không thấu nỗi khổ của chị dâu mà cho rằng chị ấy chi tiêu hoang phí cần phải chấn chỉnh chuyện chi tiêu ngay. Anh còn quay ra trách tôi là “phụ nữ nên bênh nhau”. Theo mọi người tôi phải nói thế nào cho anh trai hiểu được nỗi khổ của người vợ phải ở nhà chăm sóc con đây?
(minhtan…@gmail.com)
Nguồn: Afamily
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét