Tôi vẫn luôn tin tưởng vợ, thậm chí còn bênh vực em khi có ai đó độc miệng nói chúng tôi hiếm muộn.
Tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, thậm chí là ân hận khi bước vào cuộc hôn nhân này quá vội vàng. Vợ chồng tôi kết hôn được hơn một năm rồi. Đáng lẽ thời gian trôi qua, chúng tôi sẽ càng thấu hiểu và yêu thương nhau. Thế nhưng tất cả những gì mà chúng tôi có là giận hờn và trách móc.
Vợ tôi là một người phụ nữ tài giỏi. Trong công việc, cô ấy luôn đạt thành tích nổi trội và nói công bằng thì thành quả của cô ấy hơn hẳn tôi. Ngày còn yêu nhau, tôi luôn thấy tự hào vì điều đó. Vậy mà khi cưới, tôi mới nhận ra, ngoài năng lực làm việc, cô ấy chẳng có lấy một ưu điểm nào.
Đồng ý rằng khối lượng công việc ở công ty của vợ tôi rất nhiều, nhưng tối về nhà, cô ấy không hề phụ giúp mẹ chồng một chút gì. Mẹ tôi đã ngoài 50 tuổi, vậy mà hàng ngày vẫn phải đi chợ nấu cơm. Thậm chí ăn cơm xong, người rửa bát cũng là mẹ. Khi tôi góp ý, vợ lại hậm hực nói nếu cả nhà không thoải mái, cô ấy sẵn sàng thuê người giúp việc.
Không chỉ thế, vợ chồng tôi lấy nhau đã hơn một năm. Vậy mà đến thời điểm hiện tại, chúng tôi vẫn chưa có tin vui. Tôi đã từng cảm thấy nghi ngờ và nói vợ đi khám, nhưng kết quả thì cả hai đều bình thường. Vợ tôi còn nói con cái là chuyện không thể cưỡng cầu, duyên đến khi nào thì đón nhận lúc ấy.
Tôi và mẹ tưởng thật nên không bắt vợ làm bất kỳ việc gì, mẹ tôi còn tìm đủ thuốc để mua về tẩm bổ cho con dâu. Không ngờ lòng tốt của mẹ tôi lại dư thừa. Hôm ấy tôi lấy quần áo để chuẩn bị đi công tác, vô tình thấy vỉ thuốc tránh thai hàng ngày vợ giấu trong đáy tủ. Đến lúc đó tôi mới biết mình đã bị qua mặt một cách ngoạn mục.
Khi vợ trở về nhà, tôi cho cô ấy một cơ hội để giải thích. Có điều thay vì thanh minh, vợ tôi lại cười nhạt nói cô ấy cũng cảm thấy quá ngột ngạt với cuộc sống này. Thế rồi vợ tôi rút ra một tờ giấy, bên trong là kế hoạch 5 năm mà cô ấy tự xây dựng.
Ngoài việc thăng tiến trong công việc, cô ấy chưa hề có ý định sẽ mang thai. Đã vậy còn nói rằng tôi có thể suy nghĩ về việc nên tiếp tục sống cùng nhau hay không. Còn vợ tôi sẽ không có chuyện nhượng bộ và lui về làm người phụ nữ của gia đình.
Thấy con dâu quá ngang ngược, mẹ tôi lên cơn đau tim phải vào viện cấp cứu. Còn tôi thì bất lực quá, thú thật tôi vẫn còn yêu vợ, nhưng cô ấy đã đẩy tôi vào bước đường phải lựa chọn. Mọi người cho tôi lời khuyên được không?
(Xin giấu tên)
Nguồn: Afamily
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét