Những ngày tháng dài đằng đẵng chờ chồng đi làm nơi xa xứ...

Ở đây anh vất vả, phải làm ca đêm mà thu nhập không cao dù tôi thấy vợ chồng trẻ lương tháng 15 triệu là cũng ổn. Còn nếu muốn có một ngôi nhà nhỏ có lẽ sẽ khó khăn bởi hai bên gia đình không hỗ trợ được. Mọi người cũng khuyên tôi để anh đi một hai năm, khi nào công ty mở chi nhánh tại quê anh thì anh về làm cũng được. Dù không muốn tôi cũng đành im lặng, tôn trọng ý kiến của anh.


Vợ chồng tôi quen rồi yêu nhau đến nay đã 9 năm. Khi yêu được 4 năm thì anh quyết định đi Nhật làm 3 năm. Tôi chờ anh và sau 3 năm lễ cưới đã diễn ra, giờ vợ chồng tôi có một bé gái 1 tuổi.


 


Chúng tôi khác quê, sau khi cưới vì tôi là viên chức y tế chuyển công tác tỉnh khác rất khó nên anh về quê tôi làm việc để vợ chồng gần nhau. Cuộc sống sẽ không có gì đáng nói nếu như anh không đột nhiên muốn quay lại Nhật theo diện kĩ sư do chị họ giới thiệu. Khi anh quyết định quay lại Nhật, tôi đang mang bầu 8 tháng. Tôi không muốn anh đi vì con còn nhỏ, vợ chồng phải xa nhau. Nhưng dù tôi khuyên thế nào anh cũng nhất quyết đi để kiếm tiền, muốn mẹ con tôi có cuộc sống tốt hơn.


 


Ở đây anh vất vả, phải làm ca đêm mà thu nhập không cao dù tôi thấy vợ chồng trẻ lương tháng 15 triệu là cũng ổn. Còn nếu muốn có một ngôi nhà nhỏ có lẽ sẽ khó khăn bởi hai bên gia đình không hỗ trợ được. Mọi người cũng khuyên tôi để anh đi một hai năm, khi nào công ty mở chi nhánh tại quê anh thì anh về làm cũng được. Dù không muốn tôi cũng đành im lặng, tôn trọng ý kiến của anh.


 


Anh đi vào đầu tháng hai, khi bắt đầu có dịch Covid-19. Tôi ở nhà vừa chăm con nhỏ mới 7 tháng tuổi vừa tham gia chống dịch vì đó là công việc của tôi. Mọi vất vả, mệt mỏi tôi đều cố gắng vượt qua vì tin anh, tin tình yêu 9 năm của chúng tôi. Rồi tôi nhận ra anh gần đây anh càng ít nói chuyện với mẹ con tôi, gọi về nói chuyện lúc thì bảo bận, lúc lại nói mệt muốn ngủ. Cách đây gần 2 tháng tôi vô tình biết anh đang tán tỉnh cô bé thực tập sinh cùng công ty. Tôi thực sự rất sốc và đau đớn. Tôi hỏi thì anh xin lỗi, nói chỉ là say nắng, tán trêu vậy chứ không có gì, trong lòng chỉ có mẹ con tôi. Tôi đã nói chuyện với bé kia, bé cũng nói mình sai, hai người mới tán tỉnh nhau tầm 2 tuần và chưa hề đi chơi riêng hay có quan hệ thân mật. Cô bé xin tôi tha thứ vì không thích đàn ông có vợ, chỉ là thấy thế cũng tán chơi lại thôi.


 


Những ngày tháng dài đằng đẵng chờ chồng đi làm nơi xa xứ...


 


Niềm tin và tình yêu của tôi không còn như trước nữa. Tôi mất ăn mất ngủ, cứ nhắm mắt là những lời yêu thương họ dành cho nhau lại hiện ra. Tôi cố gắng nghĩ đến tình yêu của chúng tôi và con gái để có thể tha thứ cho anh, rồi lại nhận ra suy nghĩ của chúng tôi không giống nhau nữa. Tôi muốn anh về bên vợ con, làm gần nhà thôi, anh lại không muốn. Trước anh bảo đi một hai năm rồi về nước, giờ lại muốn ở Nhật lâu hơn, có thể 5-7 năm. Anh không cho tôi thời gian chính xác, chỉ nói vài năm ổn thì về nhưng vài năm là bao lâu? Thậm chí anh bảo mẹ con tôi có thể sang trong khi anh biết rõ tôi không muốn định cư bên đấy. Tôi không biết tiếng và sẽ mất đi công việc của mình.


 


Sang đó xa gia đình, họ hàng đã đành, xa xứ bao nhiêu khó khăn và lại phụ thuộc vào anh. Tôi khuyên và xin anh hãy nghĩ đến vợ con mà quay về, vất vả tôi chịu được, chỉ muốn gia đình trọn vẹn. Anh không đồng ý, nói không ai muốn xa nhà, xa vợ con, có điều chưa học vững tay nghề, tuổi trẻ phải chấp nhận khó khăn. Nghĩ đến con, nghĩ đến tình yêu bao năm của chúng tôi, giờ cũng đang dịch anh cũng không thể về ngay, anh đã xin lỗi thì tôi cũng cố gắng cho anh 1 cơ hội. Nhưng tôi nhận ra không chỉ say nắng anh còn thường xuyên nhậu nhẹt, tụ tập với đám con gái Việt bên ý tổ chức ăn uống, anh cho tôi zalo và messenger của anh nhưng tôi biết có những đoạn chát nhắn xong là anh xoá.


 


Thậm chí khi tôi đang ốm, muốn nhờ anh nói chuyện với con để nằm nghỉ lúc, anh cũng bỏ mặc mẹ con tôi tự lo để vui đùa trong sinh nhật 1 đứa em gái cùng công ty. Anh lúc nào cũng nói yêu mẹ con tôi, nhưng tôi có thể tin được nữa không. Tôi nên làm gì bây giờ? Coi như không có chuyện gì để chờ đợi anh hay tôi nên khuyên anh thế nào để anh đồng ý quay về? Xin cảm ơn.



Em thân mến! Tâm trạng của em cũng giống như rất nhiều người vợ trong hoàn cảnh có chồng đi làm nơi xa xứ, lo lắng, bất an, hoài nghi. Chuyên gia trang tư vấn www.cuasotinhyeu.vn hiểu rằng em đang cảm thấy băn khoăn không biết nên tiếp tục chờ đợi chồng đến khi nào anh ấy muốn về nhà hay khuyên chồng trở về nhà luôn. Cả em và chồng em đều có cái khó riêng, bởi vậy chị hi vọng những chia sẻ dưới đây sẽ giúp em có cách giải quyết vấn đề theo chiều hướng ổn thỏa nhất.


Tình yêu của các em đã vượt qua cũng không ít các trở ngại khi em đã từng chờ đợi chồng em một quãng thời gian khá dài. Các em đã gặt được những trái ngọt khi sinh được hai bé con. Em à, tâm lý nói chung của chị em phụ nữ thường hướng đến giải pháp an toàn trong cuộc sống, và em cũng nằm trong số đó. Với em, kể cả chồng ở nhà, chỉ làm được từng ấy tiền nhưng cũng đủ để chi tiêu sinh hoạt gia đình, miễn là gia đình được ấm êm, đoàn tụ. Nhưng tâm lý chồng em cũng giống như rất nhiều người đàn ông khác, nghĩ rằng còn có cơ hội để phấn đấu cho sự nghiệp thì sẽ quyết làm, nhưng không có nghĩa là họ lao vào công việc mà quên đi gia đình đâu em, bởi mục đích họ đi để khẳng định bản thân và thay đổi hoàn cảnh của gia đình.



Theo chị, việc chồng em đi làm ở nước ngoài theo diện kỹ sư cũng là một cơ hội tốt. Tuy nhiên, điều khiến em lo lắng ở đây đó là chồng em không còn đủ để cho em tin tưởng như trước kia. Nhưng em à, đôi khi cũng nên thông cảm cho chồng bởi anh ấy sang đó không chỉ lúc nào cũng có công việc và công việc. Anh cũng cần giao lưu với bè bạn, nếu không sự cô lập cũng sẽ khiến cho con người cảm thấy nản chí. Là một người vợ tâm lý, thay vì dằn vặt, trách móc thậm chí ép buộc chồng phải từ bỏ công việc về quê hương thì sẽ khiến cho chồng cảm thấy chán nản. Em hãy tỏ ra tâm lý, biết chia sẻ, động viên để chồng cảm nhận lúc nào anh ấy cũng có vợ đồng hành ở bên cạnh mặc dù hai vợ chồng ở xa nhau.


Chồng em mới đi đầu tháng hai, công việc giờ mới bắt đầu vào guồng, nên nếu giờ anh ấy từ bỏ để về với gia đình thì chẳng phải sẽ trở thành công cốc sao. Vì thế, em cứ động viên chồng làm một, hai năm, trong khoảng thời gian ấy, em ở nhà cũng có thể “ngó nghiêng” xem có công việc nào phù hợp với chồng em, mang lại mức thu nhập tốt, khi đó em có gợi ý chồng em trở về nhà thì anh ấy sẽ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Hoặc nếu công việc của chồng ở bên kia thuận lợi em cũng có thể cùng con sang đó để đoàn tụ, tất cả đều ở thì tương lai và đôi khi chúng ta cũng cần linh hoạt để xử lý mọi việc cho thuận nhiều đường.


Vợ chồng ở xa nên đặt sự tin tưởng vào nhau và đừng quên những lời hỏi han, chia sẻ, động viên dành cho nhau em nhé. Nhà là nơi để trở về, nơi ấy có vợ, có con và với người con xa xứ sẽ có những lúc chạnh lòng nhớ về quê hương. Vì thế, trở thành một người vợ tinh tế, khéo léo sẽ là cách để chồng luôn biết hướng về nơi tổ ấm. Chị chúc em đủ bản lĩnh để nuôi dậy con cái khỏe mạnh, ngoan ngoãn, đó là món quà có giá trị nhất để em gửi gắm cho chồng em hàng ngày. Chúc gia đình em luôn ấm êm, hạnh phúc!


Nguồn: Cửa sổ tình yêu




Nguồn: Chuyện Vợ Chồng

Đăng nhận xét

0 Nhận xét