Giá như người đàn ông ấy biết hai vai gánh cho đồng đều bên hiếu bên tình

* Tôi quyết định ly hôn dẫu biết rằng con đường phía trước sẽ rất khó khăn. Tôi thật sự tiếc nuối vì đã trả phí cho một bài học tình yêu hôn nhân bằng cả một quãng dài thanh xuân của mình, một cái giá quá đắt.


Năm cuối đại học, tôi gặp Hưng. Hưng là một người hiền lành, ít nói, ít giao du và cả ít bạn bè. Anh sống khép kín, ngoài những lúc đi học, lúc nào cũng quanh quẩn trong căn gác trọ. Tôi vốn là một người sống đơn giản không có nhiều khát vọng xa vời. Chỉ cần một mái ấm gia đình bên người chồng biết thương vợ và có trách nhiệm với con cái là tôi đã mãn nguyện rồi. Chúng tôi yêu nhau.



Giá như người đàn ông ấy biết hai vai gánh cho đồng đều bên hiếu bên tình. Ảnh: IT


Đùng một cái, anh nhận được học bỗng du học ở Úc. Sự kiện ấy mở ra cho chúng tôi một bước ngoặt mới trong cuộc đời. Trong khi tôi lo lắng, bồn chồn, buồn bã cho một cuộc chia ly đầy bất trắc thì anh tỏ ra hồ hỡi, phấn chấn, từng ngày mơ về một chân trời xa lạ mà anh ấy cho rằng xán lạn và vinh quang.


Ngày tiễn anh ra sân bay, ngước nhìn con tàu vút lên cao, nước mắt tôi ướt tràn khuôn mặt. Tôi tự an ủi mình và nhủ lòng chờ đợi. Ba năm dài hay ngắn? Tôi cũng chưa ước lượng được nhưng tôi rất sợ câu “xa mặt cách lòng”. Những cuộc điện thoại, những tin nhắn, những dòng thư điện tử viết vội trong giờ lên lớp, những hồi chuông điện thoại trong đêm của anh đã trao cho tôi niềm tin mãnh liệt để đợi chờ. Rồi ba năm ròng rã cũng trôi qua. Tôi vỡ òa trong niềm vui ngày anh trở lại.


Về nước, anh được nhận vào làm việc trong một tập đoàn truyền thông lớn trong nước. Mặc dù đã “đi Tây” mấy năm nhưng tính anh vẫn không có gì thay đổi, ngoài thời gian làm việc anh cũng vẫn luẩn quẩn ở nhà không mấy khi la cà quán xá. Thỉnh thoảng được nghỉ vài hôm anh lại về quê.


Quê anh mãi tận Tuy Hòa, anh kể nhà anh ở trong một cái xóm nhỏ lưng tựa vào núi, mặt ngó ra cánh đồng mênh mông. Quanh năm cặm cụi bên mấy sào ruộng lúa, ba má anh cũng chỉ đủ vun vén cho các con đến trường. Anh là con cả trong một gia đình có năm anh em toàn trai. Bốn em anh, một đứa học đại học, ở ký túc xá trên Thủ Đức, một đứa học trung cấp và hai đứa còn đang học phổ thông ở ngoài quê. Tiền lương của anh hầu như là để lo cho cha mẹ và các em ngoài quê.


Tôi là típ người phụ nữ sống thiên về tình cảm, không mấy quan trọng vật chất nên không quan tâm điều đó. Tôi nghĩ, một người con biết thương cha mẹ, một người anh biết thương em mình thì tất sau này, anh sẽ là một người chồng, người cha có trách nhiệm với vợ con.


Chung sống vợ chồng với nhau rồi tôi mới biết, một người con có hiếu, một người anh có nghĩa không đồng nghĩa với một người chồng tốt.


Công việc của anh càng ngày càng phát triển, thu nhập rất khả quan. Cưới nhau xong anh lên kế hoạch mua nhà. Tiền lương của tôi dùng để chi phí tằn tiện trong gia đình, còn toàn bộ thu nhập của anh là để dành. Anh vốn tính xưa nay đã không la cà quán xá, nay càng tập trung làm việc không cả thời gian về quê.


Chỉ hơn một năm sau, số tiền tích lũy cộng thêm một chút vay ngân hàng, chúng tôi đã mua được căn nhà phố ở một khu dân cư bên quận tám. Căn nhà hai tầng thêm một lửng với bốn phòng rộng rãi. Tôi thắc mắc anh mua nhà chi lớn vậy. Anh không trả lời. Nhưng lập tức tôi biết ngay lý do khi sau đó, anh rước ba má anh từ quê vào nói là để “phụng dưỡng”. Không lâu sau, hai cậu em đang ở ký túc xá cũng được anh “sắp xếp” về chung nhà.



Tôi quyết định ly hôn dẫu biết rằng con đường phía trước sẽ rất khó khăn. Ảnh minh họa


Không nói, ai cũng biết, tôi đương nhiên trở thành osin ngay trong nhà mình. Chán nản, mệt mỏi khiến nhiều hôm tan sở tôi rất sợ phải về nhà. Nhưng khổ mấy, cực mấy, tôi cũng cố chịu đựng với suy nghĩ rồi theo thời gian các em sẽ có gia đình riêng, đâu lại vào đấy. Nhưng tôi không thể nào chấp nhận việc anh ra điều kiện khi nào các em của anh có nghề nghiệp ổn định hết rồi thì mới sinh con.


Tôi năm nay không còn trẻ nữa, có một đứa con đã trở thành niềm khao khát. Tôi quyết định ly hôn dẫu biết rằng con đường phía trước sẽ rất khó khăn. Tôi thật sự tiếc nuối vì đã trả phí cho một bài học tình yêu hôn nhân bằng cả một quãng dài thanh xuân của mình, một cái giá quá đắt.


Nguồn: Thế giới tiếp thị




Nguồn: Chuyện Vợ Chồng

Đăng nhận xét

0 Nhận xét