”Dù chồng có chửi, có xúc phạm, có đánh thì cũng phải tươi cười làm vì mục đích chung là tiền” !

Em cũng chán nản đi xin việc làm thêm khác. Hiện tại, em không ra giúp chồng nhưng nhà em có thuê người lam, em chỉ đi dạy buổi sáng, chiều về chăm sóc con cái, nội trợ.


Xin chào cửa sổ tình yêu!


 


Vợ chồng em lấy nhau được 4 năm có hai cháu sinh đôi nay được 3,5 tuổi. Hiện tại em đang mang thai được 5 tháng. Vợ chồng em là giáo viên, chồng là giáo viên dạy cấp 1, em là giáo viên dạy cấp hai, thời gian đi dạy ở trường chỉ có buổi sáng, thời gian còn lại, chồng em có mở phòng tập TDTT chồng trực tiếp dạy. Chồng em là nguời chăm chỉ tiếc công tiếc việc, nhưng anh ấy có phần gia trưởng, bảo thủ và tự hào về chỉnh bản thân mình quá, em thì là người thích sự ổn định và tính hướng nội.


 


Chồng thường hay có cái nhìn tiêu cực về em là ngu đần, chậm chạp, không biết giao tiếp. Ngày trước em có ra giúp chồng làm việc nhưng do vợ chồng tính cách không hợp nhau, em không thấy thoải mái và rất áp lực khi làm cùng chồng, cảm giác chồng coi mình như người làm chứ không phải vợ, nhiều lần mâu thuẫn chồng chửi thẳng em, đánh đuổi em khỏi phòng tập, nói xấu em trước mặt hội viên làm em rất xấu hổ. Em cũng chán nản đi xin việc làm thêm khác. Hiện tại, em không ra giúp chồng nhưng nhà em có thuê người lam, em chỉ đi dạy buổi sáng, chiều về chăm sóc con cái, nội trợ.


 


vợ mang thai, bạo lực, mắng chửi vợ, chê vợ, chồng không tôn trọng


 


Chồng em vẫn cái suy nghĩ không mấy tích cực về em “lười làm, không có mục tiêu, không đồng cam cộng khổ cùng chồng, chỉ biết hưởng thụ”. Chồng hay so sánh em với vợ của bạn chồng, vợ chồng người ta hợp tác làm ăn còn em không biết giúp đỡ chồng. Chồng em không nói thẳng là về phòng tập giúp đỡ anh mà chỉ nói:” dù chồng có chửi, có xúc phạm, có đánh thì cũng phải tươi cười làm vì mục đích chung là tiền” và anh cũng nói không có em chồng em làm việc còn thành công hơn, coi em là người cản trở con đường làm ăn của anh ấy.


 


Em cũng muốn hỗ trợ chồng nhưng em sợ về làm ba bữa nửa tháng vợ chồng lại mâu thuẫn, sợ làm không ưng ý chồng lại bị chửi, bị mắng trước mặt mọi người. Hiện tại em đang mang bầu, từ lúc bầu đến giờ bị dọa xảy 2 lần rồi, tâm lý không ổn định buồn phiền lại ảnh hưởng đến con. Giờ ngày nào đi làm về mặt anh ấy cũng khó chịu, vợ hỏi cũng không nói, nhiều khi anh còn giận lây sang các con em.


 


Xin chương trình tư vấn giúp em để cuộc sống gia đình được êm ấm.



Chị hiểu mong muốn của em, nhưng “đối tác” đồng hành với em đâu có cho em cơ hội làm việc đó. Hàng ngày anh ta có lời nói, hành động xúc phạm em thì làm sao có thể êm ấm được? Anh ấy là một tri thức, nhưng cư xử với vợ đầy bạo lực ngay cả khi vợ mang thai, điều này rất khó chấp nhận. Chị cho rằng, một người đàn ông thương yêu vợ không bao giờ đối xử như vậy, đặc biệt anh ấy lại là một giáo viên. Như em chia sẻ đó, anh ấy có xem em như một người vợ đâu?


 


Em thân mến, lý do chồng hay so sánh em với vợ của bạn, hoặc nói câu:”dù chồng có chửi, có xúc phạm, có đánh thì cũng phải tươi cười làm vì mục đích chung là tiền”… là do em đã từng nhịn nhục anh ấy quá lâu trước đó. Sự dễ dãi bỏ qua những chuyện như thế làm cho em trong mắt anh ta càng trở nên kém cỏi, còn em chịu nhịn quen hết lần này tới lần khác làm cho anh ta mặc định rằng “em chỉ có vậy” thôi. Chứ thực chất em cũng là một giáo viên, có thu nhập mà. Anh ấy đòi hỏi em đủ điều, so sánh em với vợ người khác? Vậy anh có hiểu rằng bao nhiêu người đàn ông khác họ luôn cố gắng để vợ con được an nhàn không? Xét về góc độ luật pháp hay chuẩn mực đạo đức thì những hành xử của anh ấy đều sai lệch cả, đó là bạo lực tinh thần và bạo lực thể xác.


 


Ai cũng hiểu rằng trong cuộc sống vợ chồng có những điều khác biệt, thế mới cần sự hòa hợp, chia sẻ với nhau, bù khuyết cho nhau…Cho dù em có điều chưa ổn, nếu là người chồng thương yêu và có trách nhiệm với vợ anh ấy sẽ hỗ trợ em và ngược lại. Hơn nữa, việc chăm sóc 2 bé sinh đôi, lại đang mang thai – công việc không hề nhẹ nhàng chút nào.


 


Bản thân em cũng không có sức mạnh tinh thần để đối chất lại anh ta, mà em âm thầm chịu đựng đến mức chính em mặc định rằng “mình vô dụng”. Anh ta thì luôn vỗ ngực và tìm ra điểm mạnh của mình, nhưng em đâu có làm như thế, em chỉ thấy mình kém cỏi thôi… Anh ta nói: “Em ngu đần, không biết giao tiếp…” vậy anh cư xử với vợ chỗ đông người như vậy thì anh ấy có phải là người biết giao tiếp hoặc có hiểu biết không? Khách hàng nghĩ gì khi một thầy giáo cư xử thô lỗ với vợ như thế. Họ đến đó để tập, để vui, để nâng cao sức khỏe mà chứng kiến những chuyện như vậy thì làm sao giữ được khách? Cách đó có khôn ngoan không?


 


Chị nghĩ để cải thiện được cuộc sống hôn nhân của vợ chồng em, em cần mạnh mẽ và có quan điểm rõ ràng. Em cần xác định nhân tố giúp gia đình vui vầy, hạnh phúc đó là: vợ chồng phải tôn trọng nhau, sau đó là chia sẻ về công việc và tài chính, còn những nhân tố khác thì tùy thuộc vào mong muốn của em. Ai cũng mong muốn có được một cuộc sống hôn nhân vui vẻ, hạnh phúc tràn đầy yêu thương nhưng thực chất cuộc sống của vợ chồng em hiện nay không hề có được điều đó em có thấy như vậy không? Vì vậy hãy sớm xác định lại mục đích của hôn nhân cũng như mong muốn của em cũng như của các con để tìm cách sửa đổi mọi thứ trước khi quá muộn em nhé


 


Chị mong em hãy mạnh mẽ biết yêu thương bản thân để được được trân trọng nhiều hơn nhé.


Nguồn: Cửa sổ tình yêu




Nguồn: Chuyện Vợ Chồng

Đăng nhận xét

0 Nhận xét