Có lần tôi còn sang trả mặc cả với bà vì người ngoài có 1,2 triệu còn bà lấy đủ 1,5 song điện với ga bà dùng bên nhà tôi, nếu bà hộ hành tôi những việc khác thì không sao, nhưng không gì hơn người ngoài mà tôi vẫn mang tiếng có bà nội trông cháu cho.
Em muốn chương trình tư vấn cho em với ạ.
Em năm nay 40 tuổi lập gia đình cũng được 13 năm. Hai vợ chồng em tự thân lập nghiệp, mua đất làm nhà, đến đám cuới của 2 vợ chồng, chồng cũng là người đứng ra lo, ông bà chỉ là người đại diện trong đám cưới. Khi cưới nhau xong, 2 vợ chồng tự tính toán chi trả tiền cỗ bàn đám cưới, còn chút dư dật thì vay thêm tiền ngân hàng trả tiền mua đất đã mua trước đấy. Dù vậy em làm vợ cũng không nghĩ ngợi gì với bố mẹ chồng em vẫn quý trọng.
Mâu thuẫn được bắt đầu khi bố mẹ em lên dự đám cưới con gái bà, trong đám cưới bà kể lể những chuyện mà em không ngờ, có những việc không hề có bà cũng kể được. Khi tiễn bố mẹ ra bắt xe, bố mẹ mắng chửi thì em mới vỡ lẽ và đã thực sự thấy muốn đến trước mặt bà chửi nhau tay đôi. Nhưng lúc đó em trong thế yếu, lấy chồng được hơn năm mà không có bầu, xong thời điểm đó trường em làm giảm biên chế em đang ở nhà không có việc, giờ em làm ầm lên thì em là người thiệt , nên em đành cắn răng mà chỉ dám than với chồng em thôi. Chồng em lúc đó động viên và an ủi em rất nhiều. Sau lần đó em không còn thấy thân thiện với bố mẹ chồng em nữa.
Cũng may mắn sau hơn 2 năm chữa trị tốn kém em cũng có bầu. Khi cưới nhau vợ chồng em vay bà 15 triệu để xây tạm cái nhà để ở. Khi có bầu bà đòi vợ chồng em, bà cũng biết để có bầu em đã phải chạy chữa vay mượn làm gì có tiền mà trả, nhưng bà không quan tâm cứ lấy 15 triệu đó để gây áp lực đòi vợ chồng em, và như tức nước vỡ bờ, em và bà đã xảy ra to tiếng và sau lần đó vợ chồng em vay ngân hàng và trả nợ hết cho bà. Em đẻ con ra mặc dù nhà em và nhà bà cách nhau cái cửa lách nhưng 2 tháng ông bà không biết mặt cháu, chính vì chồng tốt với em, nên nhiều lúc em thấy anh ấy trầm tư không vui vì giữa em và mẹ chồng chưa hòa hợp được, nên em đã quyết định chủ động bế con sang ông bà chơi sau 2 tháng.
Nhưng bố mẹ chồng em là người tính toán không chịu thiệt với con cháu một đồng nào, khi con em được 4 tháng em đi dạy thêm ở trung tâm, ngày đó em được 30 ngàn 1.5 tiếng dạy nhưng bà cũng lấy 5 ngàn, nếu em dạy 2 ca thì em phải trả bà 10 ngàn, 1 ngày nhiều em cũng chỉ dạy 2 ca tối thôi. Ông bà tính toán với vợ chồng em từng đồng trông con. Có lúc gửi con từ ngày 10 mà mùng 10 tháng sau em chưa trả được vì 15 em mới có lương bà cũng hỏi thế không trả bà tiền hả, nếu 15 trả thì tính thế nào? Nói thực em hãi luôn với bà mẹ chồng em. Cái gì bà cũng chi li rành rọt không chịu thiệt với con cháu đồng nào, chính vì vậy em cũng tính toán lại với mẹ chồng em. Ấy vậy mà bà lại chê vợ chồng em bủn xỉn này nọ. Rồi em đẻ đứa thứ 2, thứ 3 , bà gọi là trông để người ta nhìn vào nhưng cũng như đứa đầu không một ngày không công, tiền công bà còn lấy nhiều hơn so với người ngoài. Có lần tôi còn sang trả mặc cả với bà vì người ngoài có 1,2 triệu còn bà lấy đủ 1,5 song điện với ga bà dùng bên nhà tôi, nếu bà hộ hành tôi những việc khác thì không sao, nhưng không gì hơn người ngoài mà tôi vẫn mang tiếng có bà nội trông cháu cho.
Cho vay tiền xây nhà 20 triệu thì lãi 1 phẩy bằng ngân hàng. Mặc dù ở ngay sát nhà với bố mẹ chồng, biết không thể nhờ cậy gì nên khi 2 vợ chồng dự định sinh tiếp bé thứ 3 nên em đã phải bàn với chồng là chuyển gia đình về gần chỗ cơ quan chồng làm chứ nếu không một mình em không thể kham nổi 3 con được, và giờ gia đình em cũng chuyển hết sang nơi ở mới còn nhà gần bố mẹ chồng thì cho thuê. Chồng em cũng biết bà như vậy nên rất đứng về phía vợ, không mấy ủng hộ bố mẹ chồng. Vừa rồi anh ấy cũng về nói những việc mà bà đối xử với vợ chồng, con em với ông bà, nhưng ông bà rất bảo thủ, vì với ông bà chỉ có người khác sai còn ông bà đúng hết. Còn rất nhiều việc mà ông bà sống và đối xử với vợ chồng em không khác gì 1 người dưng. Vừa rồi bà về quê bà kể lể với cậu( em trai bà). Nhưng cậu lại gọi hỏi thực hư vì cậu chỉ nghe qua 1 phía, chồng em cũng nói với cậu, như vậy. Biết cậu là người lớn bao giờ cũng khuyên con cháu dù ông bà có điên dại cũng là bố mẹ mình rồi cũng nói chuyện để gỡ bỏ những khúc mắc.
Từ hôm đó em cũng nghĩ rất nhiều, nếu cứ theo cách ông bà đối xử với mình mà đối xử lại thì mình cảm thấy áy náy sợ sau này con cái mình nó sẽ theo gương mình, nhưng muốn đối xử tốt với ông bà thì mình không thể bỏ qua được những việc trước kia mà ông bà đã đối xử với mình vì mình không đủ cao thượng. Rất mong chương trình cho em lời khuyên.
Em thân mến! Có lẽ em đã phần nào đó trút bỏ được bớt gánh nặng về tinh thần sau khi viết thư tâm sự với chương trình. Tôi hiểu rằng em có những khúc mắc với bố mẹ chồng và cho đến thời điểm hiện tại em phần lớn muốn hóa giải những mâu thuẫn ấy. Tôi rất ủng hộ suy nghĩ hiện tại của em và tôi sẽ chia sẻ thêm với em để giúp em có thêm những động lực nhé!
Hiện tại các em đã kết hôn với nhau 13 năm rồi, và điều quan trọng nhất ở hiện tại đó là các em đã có những đứa con sau những ngày tháng mong ngóng, chồng em cũng đứng về phía em và ủng hộ em. Đó chẳng phải là điều rất thuận lợi với em hay sao. Thứ nhất, dù sao ông bà và các em cũng là hai thế hệ khác nhau, việc tìm được tiếng nói chung cũng không phải là dễ dàng gì. Thứ hai, em cũng nhận thấy ông bà là người khá tính toán, đành rằng ông bà chi li từng đồng với con nhưng dù sao đi chăng nữa để ông bà trông cháu cũng yên tâm hơn rất nhiều so với việc giao con cho người ngoài. Còn những việc khác như chuyện vợ chồng em vay mượn tiền của ông bà mà ông bà vẫn tính lãi, theo tôi đó cũng là một điều tốt, cứ sòng phẳng chuyện tiền bạc với tất cả mọi người đặc biệt là với những người trong gia đình thì càng đỡ mất lòng nhau. Dù sao đi chăng nữa thì ông bà cũng đã rất rõ ràng chuyện này với vợ chồng em, chỉ là em cảm thấy hơi khó chấp nhận thôi. Tuy nhiên, chắc em cũng đã từng nghe đến câu ” Đồng tiền đi liền khúc ruột”, có những người họ rất coi trọng chuyện tiền bạc, bởi vậy biết được tính cách của bố mẹ chồng rồi thì mọi chuyện sẽ dễ dàng giải quyết thôi mà.
Em cứ nghĩ xem, nếu như em cứ để tâm mãi về những chuyện đã qua, về những mâu thuẫn trước đây với bố mẹ chồng thì bản thân em sẽ là người thiệt thòi trước tiên, bởi em cứ nghĩ mãi thì cũng có giúp ông bà thay đổi tính cách được đâu, rồi khi em suy nghĩ nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến thái độ của em đối với ông bà, và có lẽ ông bà cũng cảm nhận được sự không thiện cảm của em, thậm chí theo em nhận thấy thì các con sẽ học cách ứng xử của em. Chồng em có lẽ yêu em rất nhiều, không muốn em phải phiền lòng nên mới đứng về phía em như vậy, nhưng em có nghĩ rằng trong thâm tâm anh ấy cũng không được vui vẻ gì. Nếu giờ em thay đổi được suy nghĩ và thái độ với bố mẹ chồng thì chị tin chắc rằng chồng em sẽ nhẹ nhõm ở trong lòng hơn rất nhiều đấy, và biết đâu ông bà nhận thấy khi các con vui vẻ thì tự khắc ông bà cũng sẽ thay đổi cách cư xử với các em. Dù sao đi chăng nữa, tất cả những việc em sẽ quyết định làm sẽ mang đến cho lòng em cảm giác nhẹ nhõm vô cùng.
Theo chị, em cũng bận rộn cũng không có quá nhiều thời gian để tâm đến chuyện này. Hết đi làm, chăm sóc các con, chăm lo cho gia đình và các mối quan hệ khác cũng khiến cho em đủ tất bật rồi. Cứ cố gắng để đầu óc nhẹ nhàng cho thoải mái em nhé. Các em cũng không sống cùng ông bà cũng sẽ tránh được rất nhiều va chạm. Hãy cứ quan tâm chăm lo đến ông bà đầy đủ trách nhiệm của người làm con, những chuyện gì quá khứ hãy để qua đi. Em cứ làm tốt nhất vai trò của mình rồi ông bà những người xung quanh cũng sẽ biết được vợ chồng em sống như thế nào. Mỗi lần gặp nhau hãy cố gắng tạo những không khí thoải mái, chị tin rằng sẽ không quá khó đâu em.
Chúc em sớm hóa giải được những mâu thuẫn và gặp được nhiều niềm vui trong cuộc sống!
Nguồn: Cửa sổ tình yêu
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét