Hai con đầu đã tốt nghiệp Đại học, con gái út đang học lớp 10 trường Quốc tế . Kinh tế chúng tôi khá ổn, chồng tôi về cơ bản thì yêu thương các con . Vấn đề chính là chúng tôi đã ở với nhau 30 năm, lúc tìm hiểu anh rất yêu và chiều tôi, nhưng từ khi cưới tính anh thay đổi, nói năng rất hay xúc phạm coi thường tôi, hay áp đặt, nói với vợ nhiều khi tôi thấy rất tệ, nặng lời, với con cái nhẹ nhàng và rất chiều con.
Tôi và chồng đã kết hôn được 31 năm, đã có 3 con, 1 trai , 2 gái. Hai con đầu đã tốt nghiệp Đại học, con gái út đang học lớp 10 trường Quốc tế . Kinh tế chúng tôi khá ổn, chồng tôi về cơ bản thì yêu thương các con . Vấn đề chính là chúng tôi đã ở với nhau 30 năm, lúc tìm hiểu anh rất yêu và chiều tôi, nhưng từ khi cưới tính anh thay đổi, nói năng rất hay xúc phạm coi thường tôi, hay áp đặt, nói với vợ nhiều khi tôi thấy rất tệ, nặng lời, với con cái nhẹ nhàng và rất chiều con.
Vợ chồng những lúc bất hoà đã đành, nhưng trong sinh hoạt thường ngày, rất thường xuyên nặng lời, nói với tôi kiểu ra lệnh, yêu cầu này nọ rất vô lý… Tính tôi nhạy cảm, cũng nhịn nhiều cho yên nhà cửa, tôi cũng góp ý chồng nhiều lần, được một thời gian rồi đâu lại vào đó, mỗi lần tôi góp ý là anh phản đối mạnh, nặng lời hơn, tôi lại nhịn cho xong. Nhưng vì quá nhiều lần, tôi cảm thấy thường xuyên bị tổn thương, cũng muốn ly hôn vì không chịu được tính gia trưởng của chồng, không muốn anh thể hiện, coi thường vợ trước mặt các con thêm nữa, để các con cũng bắt đầu coi thường mẹ giống bố.
Tôi rất buồn, nặng nhẹ góp ý nhiều lần, cũng có thay đổi nhưng không đáng kể. Công việc thì chúng tôi nghỉ việc đã lâu, vợ chồng cùng kinh doanh thêm bất động sản nên kinh tế ổn. Giờ tôi cũng lớn tuổi, các con đã lớn không cần mẹ chăm sóc như lúc nhỏ, nhiều lúc tôi muốn ly hôn , nhưng tôi vẫn thương con, nhất là cháu gái Út, nghĩ đến xa các con là tôi lại muốn khóc, không biết có chịu nổi không, mà ở chung với chồng tôi thấy mệt mỏi, nhiều lúc muốn vào chùa cho xong, không muốn chịu đựng thêm tính gia trưởng của chồng nữa.
Tôi rất muốn lời khuyên để cuộc sống nhẹ nhàng hơn lúc tuổi già, (tính tôi thì rất chiều chồng con và chịu đựng cũng rất nhiều rồi, nhưng đến tuổi này đang vui, cứ nghe giọng gia trưởng nặng nhẹ của chồng tôi thấy không còn sức để chịu nữa. Tôi muốn buông xuôi, có lúc tôi còn muốn tự tử, có phải tôi chịu đựng lâu quá mà tôi bị trầm cảm ko ??? Tôi rất cần lời khuyên của bạn , xin chân thành cảm ơn!
Chị thân mến! Sống với một người chồng gia trưởng, thô lỗ, thường xuyên xúc phạm khiến cho chị vô cùng tổn thương và chị đã từng nhiều lần nghĩ đến việc li hôn. Cửa sổ tình yêu rất chia sẻ về những tủi hờn chị đã phải trải qua suốt hơn 30 năm qua.
Bản thân chị có lẽ cũng chẳng thể ngờ lại lấy phải một người chồng có tính cách như vậy bởi trong giai đoạn tìm hiểu và yêu nhau anh ấy không hề bộc lộ ra nhược điểm về tính cách, thậm chí rất yêu và chiều chuộng chị. Đến khi bắt đầu vào cuộc sống hôn nhân thì anh ấy mới lộ ra bản chất thật sự. Cũng rất may mắn khi cả hai vợ chồng đã có những thành quả tốt đẹp sau khi kết hôn đó là 3 con rất ngoan ngoãn, học hành đỗ đạt và kinh tế gia đình ổn định. Trước kia khi con cái còn nhỏ thì chị cố gắng chịu đựng tính cách của chồng, giờ con cái đã trưởng thành mà anh ấy cũng không hề thay đổi, điều đó khiến cho chị càng thêm mệt mỏi, chán nản và xuất hiện những suy nghĩ tiêu cực. Từng ấy năm, chị cũng đã làm đủ mọi cách: thuyết phục, góp ý…với anh nhưng thậm chí tình trạng lại càng trở nên tồi tệ, căng thẳng hơn. Sức chịu đựng của con người luôn có giới hạn và nếu cứ tiếp diễn như thế này thì chị sẽ không biết mình có thể chịu được đến lúc nào.
Đúng là lời nói như xát muối vào tim, vết thương ngoài da có thể chữa lành nhưng vết thương trong tâm hồn thì khó chữa khỏi. Ở với nhau hàng ngày, quanh năm suốt tháng vì thế không thể tránh khỏi lời ra tiếng vào. Con cái chị cũng đã lớn cả rồi, chị có thể tâm sự với các cháu để chúng góp ý thêm với ba bởi thực tế anh là người rất yêu chiều con. Thật sự cũng rất khó để có thể giúp cho anh ấy thay đổi tính cách, chỉ có thể mong anh ấy cải thiện hơn về cách đối xử với chị thôi. Còn nếu như làm đủ mọi cách mà anh ấy cũng không muốn thay đổi thì tự chị hãy thay đổi chính bản thân mình, mạnh mẽ lên, thở sâu và bỏ ngoài tai tất cả những lời nói ấy. Chị đón nhận mọi thứ cứ thật nhẹ nhàng, bình tĩnh, không để ý gì đến sự thô lỗ, cộc cằn của người chồng, chị vẫn làm tốt vai trò của người mẹ, người vợ, vẫn yêu thương chăm sóc cho gia đình chọn thời điểm phù hợp để trao đổi với các thành viên trong gia đình để thay đổi cách cư xử với nhau. Tuy thể hiện nhẹ nhàng nhưng hãy cho chồng chị hiểu rằng mọi sự chịu đựng đều có giới hạn. Thêm vào đó, hãy dành nhiều hơn thời gian cho bản thân, tham gia vào các hoạt động của hội phụ nữ, chi bộ người cao tuổi…tại địa phương chị sinh sống, tập yoga, thiền hoặc các hoạt động rèn luyện sức khỏe khác hạn chế thời gian ở bên chồng quá nhiều cũng là hạn chế những giao tiếp không cần thiết. Chị cũng cần để ý hơn đến sức khỏe thể chất và sức khỏe tinh thần của bản thân. Nếu cảm thấy mình không thể thoát ra khỏi những suy nghĩ tiêu cực thì chị hãy đi khám chuyên khoa Tâm thần tại các bệnh viện lớn để bác sĩ tư vấn và có phương pháp hỗ trợ thêm về tinh thần cho chị.
Tôi tin chắc chị còn đang mong đợi vào những điều rất ý nghĩa về cuộc sống trong tương lai, chứng kiến các con của mình lấy chồng lấy vợ, cô út sẽ bước chân vào giảng đường đại học, bởi vậy chị còn rất nhiều động lực ở phía trước. Vì thế hãy thật sự thả lỏng bản thân và mạnh mẽ lên chị nhé. Còn trong trường hợp cuối cùng mọi sự nỗ lực của chị đều không có giá trị, chị cũng quá áp lực căng thẳng khi phải sống trong môi trường “tiêu cực” như vậy thì chị hoàn toàn có thể chọn con đường riêng cho mình. Với con cái các cháu cũng đã lớn nên sẽ hiểu chuyện gì đã xẩy ra và chắc chắn sẽ vẫn nhận được sự quan tâm yêu thương của cha mẹ bởi anh chị đều là những người có trách nhiệm với con cái. Hy vọng với sự quyết liệt của bản thân cũng như sự hợp tác của các thành viên trong gia đình chị sẽ có được cuộc sống hôn nhân như mong muốn, điều này sẽ không đơn giản và ngay tức thì nhưng không phải là bất khả thi đúng không chị?
Chúc chị luôn mạnh khỏe và an nhiên trong cuộc sống
Nguồn: Cửa sổ tình yêu
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét