Dốc hết trái tim – Tổng đài “lắng nghe và giải đáp” tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu – hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình… Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài – Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Xin chào Hướng Dương,
Hướng Dương ơi, không biết mọi người thế nào, chứ tôi thương mẹ chồng lắm. Mẹ chồng tôi hiền lành, chân chất, thật thà lắm. Hồi mới về nhà chồng ở, tôi đã quý mến mẹ rồi. Mẹ ăn nói, cư xử đầy tình cảm. Dù ở quê, nghèo khổ nhưng mẹ luôn dành những gì tốt nhất cho vợ chồng tôi.
Ở nhà mẹ được một tuần thì chúng tôi phải về lại thành phố để đi làm. Thú thật, nhà tôi giàu có nên bố mẹ tôi không ưng chồng tôi. Họ nói chồng tôi nghèo sẽ không đem lại hạnh phúc, sung sướng cho tôi được. Nhưng tôi nào cần tiền bạc đâu Hướng Dương, tôi cần sự cảm thông, yêu thương, che chở. Và anh đã làm được điều đó.
Một tháng vợ chồng tôi về quê một lần thăm mẹ chồng. Mẹ chồng tôi sống một mình, lủi thủi vào ra trông tội lắm. Mỗi khi thấy tôi về, mẹ mừng như bắt được vàng. Ở nhà chồng hai ngày, tôi chẳng làm gì cả. Cơm nước mẹ cũng nấu hết, mà nấu toàn món ngon để tôi ăn.
Khi có thai, tôi không về được thì mẹ gửi đồ quê lên cho tôi ăn cho sạch sẽ. Cứ cách ngày mẹ lại gọi điện hỏi tôi, bảo nhớ tôi. Thế hỏi sao tôi không thương cho được.
Chiều nay, mẹ đi xe buýt lên thành phố thăm tôi đẻ. Vào thăm con dâu đẻ, mẹ lúng túng bỏ dép bên ngoài phòng sinh mà đi chân không vào. Tôi nói mẹ mang dép vào, mẹ nói phòng đẹp quá nên mẹ không dám mang. Mẹ vào nhìn cháu rồi đi rửa tay, rửa mặt sạch sẽ mới dám bế cháu. Bế được một lúc, mẹ rút ra 100 nghìn đồng nhét vào tay tôi rồi bảo: “Mẹ đi xe không rành, bị trộm mất hết tiền, chỉ còn 100 nghìn này thôi. Con cầm lấy mua cháo mà ăn”. Tôi sửng sốt, hỏi mẹ không có tiền thì làm sao đi về? Mẹ bảo sẽ đi nhờ xe.
Cầm 100 nghìn mà nước mắt tôi muốn rơi vì thương mẹ. Người nằm cùng phòng cũng bảo tôi may mắn, có được mẹ chồng hiền lành, thương dâu. Tôi bảo chồng đưa tiền cho mẹ về quê, tiện thể mua cho mẹ một ít đồ ăn ngon. Thấy mẹ lủi thủi đi về trong bộ đồ nhàu nhĩ, tôi thương quá. Tôi muốn đón mẹ lên ở cùng mình nhưng lại sợ mẹ không đồng ý. Hơn nữa, tôi cũng sợ ở chung sẽ xảy ra mâu thuẫn. Tôi nên làm sao đây Hướng Dương?
(thanhnha…@gmail.com)
Thân chào bạn,
Hướng Dương cảm nhận được bạn là người nhân hậu, biết cảm thông và rất hiền dịu. Chồng bạn thật may mắn khi cưới được một người phụ nữ như bạn làm vợ. Bạn ạ, tình cảm giữa bạn và mẹ chồng rất đáng quý, đáng trân trọng. Hiếm có người mẹ chồng nào chân chất, tình cảm, yêu thương con dâu như thế. Hướng Dương hi vọng bạn sẽ mãi mãi trân trọng tình cảm ấy.
Hiện tại mẹ chồng bạn đang sống một mình ở quê, mà người già sống một mình không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nói không may, nếu đêm hôm mưa gió, đau bệnh, mẹ chồng bạn lại sống một mình, xảy ra chuyện gì thì ai sẽ giúp đỡ bà đây?
Hướng Dương khuyên bạn nên bàn với chồng việc đưa mẹ lên thành phố ở. Hướng Dương tin với bản tính hiền hậu, kính trên nhường dưới như bạn và sự chân chất của mẹ chồng thì mâu thuẫn sẽ không xảy ra. Còn nếu có xảy ra thì với tình cảm chân thành dành cho nhau, mâu thuẫn cũng sẽ được hóa giải hết cả thôi bạn ạ. Bạn hãy cứ sống bằng tâm yêu thương, vị tha, đồng cảm, chắn chắn sẽ nhận lại quả ngọt mà thôi. Vả lại bạn mới sinh xong, có thêm mẹ chồng phụ bạn chăm cháu cũng sẽ đỡ vất vả hơn nhiều.
Thân chúc bạn và mẹ chồng mãi mãi thương yêu nhau. Chúc bé chóng lớn.
Hướng Dương.
Nguồn: Afamily
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét