Nhật ký nhịn “yêu” của đức lang quân xa vợ 1 tháng

GiadinhNet- Nhiều nghiên cứu về giới đã chỉ ra rằng, khả năng nhịn “yêu” của nam kém hơn hẳn nữ. Vi vậy, các đức lang quân xa vợ khoảng 4 tuần trở lên sẽ rơi vào trạng thái “khó ở”.


Ba tình huống mà nam giới xa vợ gặp phải thường là độc thoại, tìm đối tác cho tình một đêm hoặc là yên phận ngủ suông tất nhiên với điều kiện người đó kém sung sức trong chuyện đó. Dưới đây là nhật ký của một người đã từng trải qua thử thách.


Tuần thứ nhất: Vợ tôi đi công tác nước ngoài. Tôi tự đưa ra cho mình một cuộc thi ý chí với chính mình và lẳng lặng thực hiện vì sợ không thành công sẽ bị cười cho. Những đêm đầu tôi không cảm thấy gì đặc biệt, thậm chí ngoan ngoãn tạo thói quen mới là để hai cánh tay đè lên trên chăn chứ không thục tay dưới chăn như mọi khi.


Nhật ký nhịn “yêu” của đức lang quân xa vợ 1 tháng


Nỗi nhớ khiến nam giới thẫn thờ- Ảnh minh họa


Đến khoảng giữa tuần tôi để ý thấy quãng đường đến chỗ làm hình như dài hơn và hình như tôi đi tốn mất nhiều thời gian hơn. Bình thường, phụ nữ lướt qua mặt tôi ai cũng như ai, giờ thì tôi bắt đầu quan sát kỹ hơn các cô gái đi ở cự ly gần với tôi.


Tuần thứ hai: Triệu chứng khó ngủ xuất hiện. Tôi lôi một vài cuốn truyện ngắn loại dễ hiểu ra đọc, xem ra không ăn thua. Tôi cố nhắm mắt nhưng nhóc tỳ vẫn tỉnh như sáo, ý nó nói: “ông không thể ngủ trước tôi được đâu”. Thiếu chút nữa, cuộc thi của tôi bị bể. Tôi nhớ ra lời khuyên của một ông bạn, bật radio kênh thời sự. Tôi đã ngủ thiếp trong phần bản tin nói về cuộc khủng hoảng ở châu Phi.


Nhật ký nhịn “yêu” của đức lang quân xa vợ 1 tháng


Vật vã vì khó ngủ- Ảnh minh họa


Tuần thứ ba, đầu tuần: Tôi ngủ muộn, quyết định khám phá một số album ảnh của bạn khác giới trên Facebook, hy vọng tìm thấy một serie ảnh chụp tự sướng của một nàng cá tính nào đó. Một việc làm vô nghĩa, chẳng khác nào kẻ nghiện rượu đánh đường đến tận quán bar chỉ để gọi một chai nước khoáng. Cảm giác cáu bẳn. Ban ngày tôi mò mẫm tập lại võ aikido, vỗn đã bị tôi lãng quên đến 5 năm rồi.


Cuối tuần: Trên đường đến văn phòng tôi bị mất điện thoại. Cơn khó chịu chồng chất. Tôi rủ một đồng nghiệp nữ đi ăn trưa- người từng có một chút liên quan đến tôi trong một lần đi công tác nhưng sau đó bọn tôi tự nguyện trở lại vị trí đồng nghiệp thuần túy.


Cô ấy rất hào hứng gọi món, chúng tôi uống bia, bia càng khiến tôi thấy bồn chồn không yên. Cô đông nghiệp đó đủ hấp dẫn cho một buổi trưa mát trời, tôi đã nảy ý đồ đen tối nhưng phanh lại được. Dù sao thì cô ấy đang là của người khác. Đã lâu, chúng tôi không còn thích nhau.


Tuần thứ tư: Gồng mình được đến cuối tuần thứ tư thì tôi đầu hàng. Hoặc là “tự xử” hoặc stress nó sẽ xử mình. Tôi công nhận mình thua cuộc!


Trí Minh



Theo: Gia đình




Nguồn: Chuyện Vợ Chồng

Đăng nhận xét

0 Nhận xét