Chị Thanh Tâm thân mến!
Tôi đang trải qua những ngày sống trong lo lắng. Chuyện là đầu mùa hè 3 năm trước, vì tôi bị tiền đình, thi thoảng lại bất ngờ ngất xỉu nên dù không muốn, vợ chồng tôi vẫn phải bàn nhau thuê người giúp việc.
Có người giúp việc không chỉ vì để tôi thêm thời gian nghỉ ngơi mà còn vì con gái tôi năm đó sẽ thi đại học, con trai thì vừa xin được việc làm – rất cần sự chăm sóc của mẹ.
Ảnh minh họa
Phương án được cả nhà nhất trí là sẽ nhờ người quen ở quê tìm giúp, không cần có kinh nghiệm vì tôi có thể hướng dẫn họ. Quan trọng nhất là tính tình trung thực, có thể tin tưởng được. Chú em chồng tôi ở quê giới thiệu được 3 người, trong đó có 2 bác gái đã gần 60 và 1 cháu gái mới 17 tuổi. Bàn đi tính lại, cả nhà quyết định sẽ về quê đón cháu gái 17 tuổi lên thành phố.
Hoàn cảnh cháu gái này vô cùng đáng thương, bố mất sớm, gia đình chỉ có 3 mẹ con. Mẹ cháu đau yếu nên học hết lớp 10, cháu đã phải nghỉ, hàng ngày đi chợ bán mớ rau con cá, kiếm tiền nuôi cả mẹ và em gái đang học lớp 8. Tôi nghĩ con bé hiếu thảo, ngoan ngoãn sẽ là đứa hiểu chuyện nên vừa gặp đã rất ưng.
Những ngày mới lên thành phố, con bé nhớ nhà khóc suốt. Bữa ăn nào ngồi vào bàn, mắt cũng sưng húp híp. 2 đứa con tôi, vốn tính tình hiền lành nên coi con bé như em, hôm nào cũng tìm cách hỏi chuyện, trêu đùa để nó vơi nỗi nhớ nhà.
Con bé ngoan ngoãn, nhanh nhẹn nên quen việc rất nhanh, tôi cũng không phải mất quá nhiều thời gian chỉ bảo. Ở thành phố một thời gian, ăn uống đủ chất, ngủ đủ giấc nên nhìn con bé xinh xắn hơn rất nhiều. Các con tôi khá thân với con bé. Buổi tối, nhiều hôm tôi còn thấy các con tôi dạy con bé học và nó rất hào hứng với sách vở.
2 năm trước, con trai tôi còn xin cho con bé tới lớp học bổ túc vào buổi tối và năm ngoái, con bé đã bắt đầu đi học cao đẳng. Vì người cùng làng và hiểu rõ hoàn cảnh con bé nên vợ chồng tôi hết lòng yêu thương, tạo điều kiện. Tiền học phí của cháu cũng là vợ chồng nộp giúp.
Tháng trước, sau bữa tối, con trai tôi bất ngờ xin phép bố mẹ cho kết hôn. Vợ chồng tôi đã kinh ngạc khi biết, vợ tương lai mà con trai tôi đề cập đến chính là cháu giúp việc. Bệnh tiền đình của tôi như bất ngờ tái phát, tôi cảm thấy hoa mắt, chóng mặt khi nghe chính cháu giúp việc nói đã mang thai hơn 2 tháng… và đó là vì nó yêu con trai tôi.
Nói thật với chị, chúng tôi đều là người hiểu biết nên không kỳ thị người làm. Nhưng vì thương con nên vợ chồng tôi đã phân tích hết nước hết cái để con hiểu, có thể vì ở cùng nhau lâu nên con tôi thấy cảm mến con bé, đó không phải là tình yêu. Rồi gia cảnh nhà con bé quá khó khăn như vậy, lấy nó về, con trai tôi sẽ rất nặng gánh…
Dù nói thế nào, con trai tôi vẫn nhất quyết không lùi bước. Nó nói, nếu gia đình không đồng ý thì chỉ cần để nó đăng ký kết hôn. Thậm chí, con tôi còn tính đến cả việc, sau khi kết hôn, vợ nó tiếp tục đi học, gần sinh con sẽ xin bảo lưu kết quả 1 năm, chăm cho con cứng cáp rồi quay lại học tiếp…
Chồng tôi có lẽ vì nghĩ đến cháu nội nên giờ đã “bật đèn xanh” cho 2 đứa đến với nhau nhưng tôi thì vẫn chưa thể đồng tình với quyết định này được. Mong chị giúp tôi một lời khuyên!
Hà Thị Thủy (Đà Nẵng)
Chị Thủy thân mến!
Việc vợ chồng chị lo lắng cho con cái cũng là điều dễ hiểu với những người làm cha làm mẹ. Tuy nhiên, việc chị cần làm bây giờ là tự “giải tỏa” cho chính mình bởi cục diện trong nhà cho thấy hình như chỉ còn mình chị “lấn cấn” với chuyện tình yêu của con trai.
Hơn ai hết, anh chị hiểu rất rõ về cô gái mà con trai anh chị đem lòng yêu thương. Bọn trẻ biết nhau đã 3 năm nên có thể hiểu đây không phải là quyết định bồng bột hoặc chỉ vì “bác sĩ bảo cưới”. Có thể theo thời gian, cô gái đó đã khiến con trai chị mở lòng và muốn ở bên suốt cuộc đời. Kế hoạch mà con trai chị đề cập đến đã cho thấy cháu hoàn toàn nghiêm túc trong chuyện hôn nhân này.
Có thêm một cô con dâu ngoan ngoãn, cũng là người mà chị hết lòng yêu thương suốt mấy năm qua, thiết nghĩ là chuyện nên vui hơn là buồn bã, lo lắng. Chị hãy tin vào sự lựa chọn của con trai mình và chúc phúc cho các con! Chúc gia đình anh chị luôn giữ được sự vui vẻ, ấm áp và tình cảm yêu thương giữa các thành viên như suốt thời gian qua!
Theo Thanh Tâm/ Phụ nữ Việt Nam
Nguồn: Người Lao động
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét