Nhưng mẹ tôi không muốn rời quê, không muốn thay đổi vì nhiều lý do (thờ phụng bố tôi, không khí ngột ngạt, công việc không có – điều này tôi luôn động viên mẹ tôi không cần kiếm thêm tiền mà việc đó vợ chồng tôi và chị có thể lo được, ace họ hàng không ở gần, di chuyển say xe ô tô – nhà tôi và chỗ mẹ ở cách 50km,…).
Xin chào chương trình Cửa sổ tình yêu! Xin phép chương trình trợ giúp tư vấn cho tôi một số vấn đề gặp phải trong gia đình!
Tôi năm nay 33 tuổi, đã kết hôn và vợ tôi có bầu được 6 tháng. Tôi làm việc ở một cơ quan Nhà nước và có thu nhập ổn định có thể đảm bảo cho gia đình sống tại Hà Nội. Mẹ tôi năm nay 55 tuổi, là một người hiểu biết, sống nội tâm, luôn giữ đạo đức hàng đầu, đã goá chồng từ năm 1988, mẹ tôi không đi bước nữa mà quyết tâm một mình làm việc nuôi 2 chị em tôi (chị tôi là giáo viên và có gia đình cũng sinh sống tại Hà Đông – HN).
Trong thời gian nuôi dưỡng 2 chị em tôi, mẹ tôi cũng chịu nhiều áp lực từ nhà chồng và cũng không nhận nhiều sự giúp đỡ. Mẹ tôi đã cố gắng trong nước mắt để nuôi 2 chị em tôi ăn học (tôi thấy đó là một nghị lực phi thường của người phụ nữ). Chị tôi xây dựng gia đình được 11 năm, tôi mới lập gia đình hơn 1 năm. Mẹ tôi hiện sống ở Hải Dương 1 mình, làm công việc nông nhàn, thi thoảng làm vườn hoặc chạy hàng sáo nhẹ, có 1 nhà 2,5 tầng mới xây, 1 khu vườn (chi phí hiện vẫn còn nợ tiền xây nhà vài trăm triệu).
Tâm lý và suy nghĩ của mẹ tôi luôn hiện hữu ý nghĩ mẹ đã cố gắng nuôi dưỡng 2 chị em ăn học được thành đạt như hiện nay thì mẹ tôi không bao giờ chạy theo 2 chị em. Mẹ tôi luôn muốn vợ chồng tôi về Hải Dương làm việc và sinh sống, không muốn lên ở cùng vợ chồng tôi. Vợ chồng tôi có mua 1 căn hộ tại Time city với số tiền vay bạn bè tôi và hỗ trợ từ gia đình nhà vợ (vợ chồng tôi tự nguyện lo chi phí mua nhà mà không phải phiền lòng đến mẹ tôi). Nguyện vọng của vợ chồng tôi và chị tôi muốn đưa mẹ tôi lên ở cùng vợ chồng tôi, điều đó tôi nghĩ rất thuận tiện cho công việc và tương lai của tôi sau này cũng như chị tôi cũng dễ qua thăm thay vì tôi về Hải dương làm việc. Nhưng mẹ tôi không muốn rời quê, không muốn thay đổi vì nhiều lý do (thờ phụng bố tôi, không khí ngột ngạt, công việc không có – điều này tôi luôn động viên mẹ tôi không cần kiếm thêm tiền mà việc đó vợ chồng tôi và chị có thể lo được, ace họ hàng không ở gần, di chuyển say xe ô tô – nhà tôi và chỗ mẹ ở cách 50km,…).
Chúng tôi đã động viên và tác động, nói chuyện với mẹ rất nhiều để mẹ thay đổi lên ở cùng và hỗ trợ chúng tôi nhưng mẹ tôi một mực không bao giờ muốn thay đổi. Mẹ tôi ở nhà một mình lại nhiều suy tư, luôn lo lắng cho con cái trên này, sống nội tâm luôn cảnh giác nên đã có hiện tượng sa sút trí tuệ (hay quên) và trầm cảm nhẹ. Chúng tôi rất lo lắng và không thể yên tâm nếu mẹ ở 1 mình ở quê (kể cả có người khác ở cùng). Chúng tôi không thể yên tâm làm việc và luôn cảm thấy ngột ngạt nếu mẹ nay thế này mai thế kia hoặc cuối tuần mẹ alo là lại phải bỏ việc đi về.
Tôi chưa tìm được cách giải quyết thích hợp và mong muốn chương trình chia sẻ giúp tôi cách giải quyết vấn đề này. Tôi xin cảm ơn nhiều!
Chào bạn. Bạn đã có nhà cửa và công việc ổn định ở Hà Nội, bạn rất mong muốn đón mẹ lên chung sống cùng nhưng mẹ thì không muốn rời quê, ngược lại mẹ lại muốn hai vợ chồng bạn về quê sinh sống. Là con cái khi trưởng thành ai chẳng mong được báo hiếu với cha mẹ. Tôi hiểu nỗi khó xử của bạn ở trong hoàn cảnh thực tại.
Mẹ chấp nhận đơn thân nuôi hai chị em hơn 30 năm nay, vừa đóng vai trò làm mẹ, vừa kiêm luôn vai trò là cha, bao gánh nặng nhọc nhằn đè lên đôi vai của mẹ. Tôi cũng rất cảm phục vì mẹ bạn đã rất bản lĩnh, mạnh mẽ để nuôi hai chị em khôn lớn và trưởng thành như ngày hôm nay. Món quà lớn nhất trong cuộc đời của những người làm cha làm mẹ là con cái thành người, hiếu thảo. Đúng là cuộc sống vốn rất công bằng với những người biết cố gắng đúng không bạn?
Mẹ bạn đã bao nhiêu năm gắn bó với quê hương, đó là nơi thân thuộc, vì thế việc chị em bạn khuyên mẹ rời quê lên thành phố sinh sống quả thật là không dễ dàng một chút nào đâu bạn ạ. Rất nhiều người già họ không thể quen được với nhịp sống nơi thành thị nhất là thiếu không gian, cây xanh, đầy khói buii ồn ào nên chắc mẹ bạn cũng đã phải suy nghĩ rất nhiều mới quyết định ở lại quê hương. Hiện tại mẹ đang ở quê rất thoải mái, dễ chịu, lại có công việc cũng bận rộn, vừa đi ra đi vào chăm vườn tược, vừa có thêm thu nhập để chi trả khoản nợ sau khi xây nhà. Nhưng với vai trò làm con, để mẹ ở quê nhà như thế thì cũng không yên tâm một chút nào khi mẹ thì ngày một yếu, lại cô đơn thui thủi một mình, mỗi lần nghĩ về mẹ lại thấy xót xa ở trong lòng. Giờ các bạn đã có điều kiện hơn, cuộc sống tốt, được ở một nơi văn minh, cũng muốn đón mẹ lên hưởng thụ tuổi già, nhưng mẹ lại không đồng ý. Nhưng thời gian tới, vợ bạn sinh con, biết đâu khi đó các bạn lại có lí do để thuyết phục mẹ lên đây để đỡ đần con cháu.
Tôi hiểu, mẹ bạn có mong muốn hai vợ chồng bạn về Hải Dương sinh sống và làm việc, nhưng tôi tin chắc rằng mẹ cũng không ép buộc hay gây khó dễ nếu như vợ chồng bạn không muốn. Thời gian này vợ bạn chưa sinh thì bạn cũng như chị gái chia nhau thời gian cũng có thể tranh thủ về quê vào những dịp cuối tuần để thăm mẹ. Biết đâu bà cũng dành dụm con gà, ít rau sạch, quả trứng…để chờ bạn về rồi gửi lên Hà Nội. 50km để về quê mà đường không tắc thì đi còn nhanh hơn 5km so với việc tắc đường ở Hà Nội. Các bạn cũng nên thường xuyên gọi điện cho mẹ, đó cũng là một cách giúp các bạn yên tâm hơn khi không có điều kiện ở gần mẹ. Mẹ bạn hiện nay mới 55 tuổi không phải quá nhiều nên bà hoàn toàn có thể lo được cho bản thân, bạn nên động viên mẹ mở rộng các mối quan hệ, có thể dùng mạng xã hội để chia sẻ với con cháu, bạn bè cùng sở thích cũng như cập nhật đời sống xã hội bạn nhé
Thay mặt chương trình, chúng tôi xin chúc mẹ của bạn luôn vui vẻ, mạnh khỏe và chúc gia đình bạn luôn ấm êm, hạnh phúc!
Nguồn: Cửa sổ tình yêu
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét