Chồng giáo viên dọa giết vợ đang mang thai nếu không chịu nộp đơn ly hôn...

Tôi cũng chán nên thôi đồng ý li hôn và sang lại shop bế con về Nha Trang với gia đình mình. tôi mang bầu có con nhỏ nên anh không li hôn tôi được anh bắt tôi nộp đơn và tôi đồng ý nhưng chưa nộp, vì tôi đợi luật sư làm việc và tham khảo kỹ trước khi nộp đơn. Tết đến Anh không một lời hỏi thăm con chúc tết con. Thay vào đó là những cuộc điện thoại gọi ra ăn nói mất dạy chửi tục giống mẹ mình, thậm chí những tin nhắn gửi cho bố mẹ tôi mắng chửi xúc phạm hỗn láo, và nhắn tin đe dọa tôi….


Xin chào chương trình..Tôi tên là N.K, tôi đang có một cuộc hôn nhân rạn nứt cần được tư vấn xem tôi nên nhắm mắt li hôn cho chồng tôi toại nguyện hay cho anh ta một bài học, và theo luật hôn nhân gia đình thì tôi nên làm gì có lợi cho chính mình.


 


Tôi năm nay 30 tuổi, tôi và chồng yêu nhau được 2 năm và cưới nhau cũng được 2 năm, chúng tôi có với nhau 1 bé gái 15 tháng tuổi và hiện tôi đang có bầu hơn 5 tháng. Tôi và anh cùng quê, lớn lên mỗi người một nơi tôi là kế toán làm việc và sống ở Nha trang cùng bố mẹ, còn chồng tôi 32 tuổi là giáo viên dạy thể dục ở một trường cấp 3 Vũng Tàu. Tôi vì thấy anh theo mình nhiệt tình và thấy cũng tội tội nên đã yêu và tin vào những lời thề thốt của anh với bố mẹ mình mà chấp nhận từ bỏ hết về Vũng tàu cùng anh, một nơi xa lạ không gia đình không bạn bè không gì cả chỉ có một chỗ dựa duy nhất là anh, nhưng khi cưới nhau về tôi dần nhận ra chồng tôi không yêu thương mình, anh ấy rất nhiệt tình với tất cả mọi người vì anh ấy rất thích thể hiện để được mọi người khen, nhưng ngược lại rất vô tâm với vợ và con. Một năm biết bao ngày lễ nào kỷ niệm ngày cưới nào là sinh nhật hay lễ tình nhân …… chưa bao giờ chồng tôi chúc mừng tôi 1 câu thậm chí 1 tin nhắn cũng không có chứ nói gì đến những món quà.


 


Bố anh mất được 4 năm, anh ở với mẹ 69 tuổi bà còn khỏe mạnh to cao gấp đôi tôi và anh có 3 chị gái lớn tuổi, anh rất nghe lời mẹ và các chị của mình, họ nói gì anh nghe đó nói đó làm đó, mẹ anh thấy tôi không được như bà mong đợi nên không ưa tôi, bà sáng 6h đi ra chợ quạt bánh đa bán, 9h hoặc 10h trưa về ăn nghỉ ngơi chiều 1 hoặc 2h bà đi 6h tối bà về, hôm nào mưa gió hay mệt bà ở nhà, mọi chị tiêu trong nhà khi tôi cưới về là vợ chồng tôi lo hết từ đám mừng đám hỉ hay chị tiêu hằng ngày, bà thì thoảng phụ thêm bó rau hay con cá là tuỳ bà, còn hầu như vợ chồng tôi lo, nhưng bà luôn nói về tiền, bà so tôi với những người phụ nữ giầu có lấy chồng mà đem tiền về cho nhà chồng, bà bảo rằng nếu không có tôi thì chồng tôi đã lấy con nhà hiệu phó nào đó rồi giờ có khi được thăng quan tiến chức, còn không thì lấy cô bạn học tên Lxxxx làm lương 50 triệu xây cho nhà chồng cả ngôi nhà 4 tầng tiền tỷ.


 


Nhưng sao bà không nghĩ khi tôi cưới, tiền vàng đất cũng gia đình tôi cho, phía nhà anh không có gì cho tôi cả, gom góp hết thì được 1 cây vàng tuy không nhiều nhưng tiền nong cưới về tôi cũng đưa cho anh trả nợ tiền cưới tiền mẹ anh vay các chị anh làm nhà, tôi thấy hoàn cảnh anh hơi vất nên tôi thương chứ không tính toán gì, khi vợ chồng tôi có công có việc cần tiền hay cần sự giúp đỡ nhà anh mẹ anh và 3 chị gái anh cũng không có ai giúp đều có lý do từ chối và lại chỉ một mình bố mẹ phía nhà tôi đứng ra lo và giúp đỡ vợ chồng. chồng tôi đi vắng là bà ở nhà soi mói kiếm chuyện với tôi, thậm chí còn liên tục bảo tôi về nhà tôi xin tiền “ nhà mày thiếu gì tiền mà không về xin”, hay nói với con tôi là “ nhanh lớn đi về nhà bà ngoại sách túi tiền về đây nghe chưa”…. luôn nói những điều rất vô lý và nếu tôi nói lại thì bà sẽ nói là cãi và sẽ gọi cho 3 cô con gái nói rồi sẽ chửi cha chửi mẹ tôi thậm chí văng tục chửi.


 


chồng đánh, vợ đang mang thai, nhà chồng bạc bẽo, mẹ chồng ép ly hôn


 


Tôi chưa bao giờ nghe những câu chửi tục bao giờ nên cũng rất khó chịu nhưng tôi vẫn nhịn đợi chồng về, nhưng chưa bao giờ anh ấy bênh tôi hay động viên tôi 1 lời mà ngược lại, anh ấy biết mẹ anh ấy sai và quá đáng nhưng anh ấy luôn cho rằng mẹ mình đúng mẹ mình có quyền mắng chửi xúc phạm người khác còn người khác dù là vợ hay bất kể ai cũng không được nói lại bà, những điều vô lý trong nhà luôn được chấp nhận kiểu như vậy. Khi tôi có bầu và sinh con anh ấy càng hờ hững với mẹ con tôi hơn nữa.


 


Lúc mới sinh mẹ tôi vào chăm tôi được 10 ngày thì phải về Nha Trang vì có việc gấp, anh thì đi làm mẹ anh thì lớn tuổi rồi nên không nhìn ngó được nên tôi phải dậy làm sớm, tôi bị mất sức vì ăn uống không đủ chất con tôi thì hay thức đêm nên phải bế ru cả đêm không được ngủ. Khi con tôi hơn 1 tháng tôi xin phép ra ngoại 3 tháng, chồng tôi cũng không ra thăm vợ con, thậm chí con tôi mới hơn 2 tháng tuổi ốm nằm viện cả tuần anh ấy biết nhưng cũng như mọi lần vẫn là đủ thứ lý do để không ra thăm con. Nhưng ngược lại anh ấy có thể xin nghỉ cả tuần hoặc 10 ngày để đi Hà Nội hoặc lên Sài Gòn chơi với các chị gái mình, và khi tôi hỏi “ sao con ốm anh không thể ra thăm con mà đi chơi cả tuần thì đi được. Chẳng lẽ có những việc quan trọng hơn là nghỉ 1 ngày ra thăm con nằm viện sao.? Thì câu trả lời muôn thủa vẫn là “ anh bận khi nào sắp xếp được thì anh ra”, và rồi không có ra nhìn con ngày nào luôn.


 


Tôi sợ gia đình bạn bè thắc mắc nên cứ nói dối cho anh để mọi người không nghi ngờ. khi hết cữ tôi về lại thì vẫn vậy ngày qua ngày tôi ở nhà chăm con cơm nước làm việc nhà và mẹ chồng tôi vẫn không đỡ gì thậm chí không bế con tôi hay nhìn ngó con cái giúp tôi mà khi tôi nhờ thì bà luôn có lý do, chồng tôi mà bế con chăm con hay chở vợ con đi đâu thì bà sẽ nói này nọ khích bác đủ thứ chồng tôi nào là “ đàn ông con trai mà đi bế con cho con ăn”, hay “ loại đàn bà con gái mất dạy không biết dạy con nhỏ nên lúc nào cũng để nó khóc mất giấc ngủ người khác”, “ nhà này cưới con dâu về để lo liệu giang sơn nhà chồng chứ không phải chỉ để sinh đẻ, nhà này không cần cháu không đứa này có đứa khác tau cho con trai tau lấy vợ khác có đứa con khác chứ lo gi” ,… và nhiều hơn thì sẽ là khi dỗi tuyệt thực không ăn cơm.


 


chồng đánh, vợ đang mang thai, nhà chồng bạc bẽo, mẹ chồng ép ly hôn


 


Bà và các chị anh luôn nói với anh “Mày sợ mất vợ à lấy vợ khác lo gì”, hay “ không có vợ này thì có vợ khác không có con này thì có con khác nhưng mẹ chỉ có một trên đời”, Xin lỗi thậm chí nói rất tục “ mày coi …vợ mày hơn mã cha mày để mẹ làm sao thì chết bọn tao”…. cứ như vậy dần dần mâu thuẫn lớn dần chồng tôi hờ hững dần vợ con, anh đi cả ngày mặc vợ ốm con ốm một mình tôi cố gắng ngày qua ngày. Thi thoảng bà đi vắng anh cũng quan tâm mẹ con tôi được chút hay tôi xin anh chở mẹ con tôi đi cà phê ăn sáng cho con tôi được ra ngoài cho nhanh nhẹn, bà về lại đâu vào đó.


 


Tôi có chồng mà đi đâu người ta cũng nghỉ tôi không chồng, tôi chịu đựng không nổi kiểu vậy nên xin ra ngoài vậy mượn tiền mở shop đồ để bán rồi mẹ con tôi ra ở luôn, còn về phần anh thì đương nhiên anh không thể ra ở với mẹ con tôi mà chỉ qua lại nhìn ngó thôi mặc tôi một mình bầu bì buôn bán con nhỏ. Gia đình anh bắt anh bỏ vợ con nên kêu anh nghỉ việc 10 ngày lên Sài Gòn chơi cách li vợ con mặc tôi và anh cũng làm theo. Gia đình anh luôn cho rằng li hôn rồi anh sẽ lấy được vợ khác có con khác như những người đồng nghiệp của anh, thậm chí lấy được gái trẻ là học sinh cũ nhà giầu có.


 


Tôi biết mẹ con tôi không được nhờ chồng nên ra ngoài sống suy nghỉ cũng khác dần, cũng không còn sợ bà nữa tôi mạnh dạn hơn. Anh đã không giúp được gì còn nghe xúi giục xuống quấy rối phá phách cửa hàng cãi vã đánh đập tôi, gây sự đánh nhau với em trai tôi trước sự chứng kiến của tất cả người dân ở đó. Đã vậy còn gọi điện cho bố mẹ tôi “ ông bà vào mang con cháu ông bà về để ở đây thêm nữa là tôi giết chết”, tôi chán nản mẹ tôi vào, đến nhà nói chuyện nhà bà tử tế nhưng họ vẫn mắng chửi và ăn nói không lý lẽ, anh vẫn không hề ăn năn gì thậm chí bà và các con của bà còn bảo “ đánh thế là nhẹ đáng ra đánh chết đi không thì đốt quán đi”.


 


Bà và các chị của anh trước mặt mẹ tôi bắt anh li hôn mẹ con tôi không được đi theo vợ con nếu đi theo bà và các chị của anh sẽ từ mặt anh, và anh vẫn chọn mẹ và các chị mình, bỏ mẹ con tôi thậm chí không ăn năn gì khi đánh đập vợ mang bầu và bỏ bê con nhỏ. Tôi cũng chán nên thôi đồng ý li hôn và sang lại shop bế con về Nha Trang với gia đình mình. tôi mang bầu có con nhỏ nên anh không li hôn tôi được anh bắt tôi nộp đơn và tôi đồng ý nhưng chưa nộp, vì tôi đợi luật sư làm việc và tham khảo kỹ trước khi nộp đơn. Tết đến Anh không một lời hỏi thăm con chúc tết con. Thay vào đó là những cuộc điện thoại gọi ra ăn nói mất dạy chửi tục giống mẹ mình, thậm chí những tin nhắn gửi cho bố mẹ tôi mắng chửi xúc phạm hỗn láo, và nhắn tin đe dọa tôi….


 


Tôi đã nói chuyện rất tử tế thậm chí còn phân tích đúng sai giúp anh hiểu chuyện hơn đừng làm loạn nữa, nhưng anh vẫn cạn tình cạn nghĩa với mẹ con tôi thậm chí muốn giết chết tôi nếu tôi chưa nộp đơn cho anh li hôn nhanh. Tôi rất đau lòng và hơn thế nữa nhìn con mình thiếu tình thương tôi thương các con đứt ruột. Với một người như vậy tôi muốn chương trình tư vấn xem tôi nên làm gì, tôi nên để anh toại nguyện li hôn hay cho anh bài học đánh về hành vì tư cách nghề nghiệp của anh…? Hay tôi nên làm gì cho phải, mong chương trình tư vấn cho tôi.


 


Tôi xin cảm ơn.



Chào chị.


 


Tôi vô cùng chia sẻ với chị những gì mà chị đã phải chịu đựng qua trong 2 năm qua, chồng chị là người đàn ông nhu nhược, vô trách nhiệm, bạo lực và không có chính kiến, vì vậy chị không thể trông chờ trách nhiệm của anh ấy với mẹ con chị. Hơn nữa cách hành xử của gia đình chồng chị rất côn đồ. Chị là người có nghị lực, biết làm ăn, tôi tin là mẹ con chị sẽ ổn.


 


Tôi không nghĩ một thầy giáo lại có cách hành xử thô bạo với vợ mình như vậy, kể cả đối với nhà vợ anh ấy cũng có hành vi xúc phạm. Nếu chị có đủ bằng chứng, chị đừng ngần ngại làm rõ chuyện này với nhà trường nơi chồng chị dạy cũng như với những cơ quan bảo vệ pháp luật. Vấn đề không phải là cho anh ấy một bài học, mà là cảnh tỉnh đạo đức làm thầy của anh ấy. Nói sâu sa hơn, gia đình anh ấy muốn vợ chồng chị bỏ nhau để lấy người khác giàu có mang của về cho nhà họ thì sau sự thật bẽ bàng đó, ý đồ xấu xa của gia đình họ bị phơi ra, thì ai có can đảm để làm dâu nhà họ không?


 


Chị thân, lẽ thường vợ mới sinh con, niềm vui của cả nhà phải nhân lên gấp bội, nhưng cả chồng và gia đình anh ấy rất thờ ơ, thậm chí mẹ chồng chị còn nói rằng sự ra đời của đứa bé là không cần thiết, thật đáng sợ…Tất cả những mâu thuẫn trong gia đình đều có sự tham gia trực tiếp của chồng chị. Đáng sợ nhất là sự vô tâm, bàng quang khi con ốm nằm viện, không một lời hỏi thăm là điều không thể chấp nhập ở vai trò một người bố.


 


Tôi hiểu 2 năm qua chị chịu bao nhiêu ấm ức, xúc phạm, so bì, khinh thường, bạo lực cả thể xác và tinh thần…Trong khi chị vừa nuôi con nhỏ, vừa mang bầu. Tất cả những gì mà anh ấy đối xử với mẹ con chị và gia đình nhà vợ đều trái với tư cách làm chồng và của một thầy giáo. Nếu cuộc sống tiếp diễn như thế này, chị rất khó để phát triển nghề nghiệp và nuôi dạy con tốt vì môi trường đó dễ tác động đến sự phát triển nhân cách của con, sống trong môi trường bạo lực trẻ dễ bị sang chấn tâm lý có xu hướng hành xử bạo lực, mất niềm tin vào cuộc sống, mất tự tin, dẫn đến ám sợ xã hội, sợ đám đông, không dám giao lưu…


 


Chị thân mến, giờ anh ấy đã dọa ép chị ly hôn nhanh cho thấy chồng chị đã cạn tình nghĩa rồi và dù anh ta có không ép chị ly hôn thì có lẽ chị cũng nên chấm dứt cuộc hôn nhân này càng sớm càng tốt bởi thêm 1 ngày có danh nghĩa là vợ chồng tức là thêm 1 ngày chị, gia đình chị phải chịu đựng những tổn thương do người đàn ông đó gây nên. Chị nên chủ động chấm dứt với anh ta và cũng cần phải cảnh báo tư cách làm thầy của anh ấy với nhà trường cũng như chị cần lưu lại tất cả những bằng chứng đe dọa, bạo hành của anh ấy để báo với những cơ quan thực thi pháp luật để gia đình chị được an toàn


 


Chúc mẹ con chị khỏe và an nhiên.


Nguồn: Cửa sổ tình yêu




Nguồn: Chuyện Vợ Chồng

Đăng nhận xét

0 Nhận xét