Mẹ lại là người phụ nữ cá tính nên mọi việc trong nhà bà quyết, không cần hỏi ai, ý kiến mọi người, cả mấy đứa con đều bị bà gạt không thương tiếc nên mọi người đành xuôi theo ý bà cho yên chuyện, khi bà than thở, chúng tôi nói lại thì bà bảo: bà luôn đúng. Thế thôi. Chúng tôi cũng thua bà luôn.
Chào các Anh/Chị chuyên gia tư vấn, tôi xin tóm tắt chuyện gia đình, chính xác là ba mẹ tôi.
Từ nhỏ tôi đã biết mẹ là trụ cột . Bà buôn bán , nuôi chồng , 3 con và cha mẹ ruột . Một tay bà xây nhà 5 lần. Nên phải nói bà khá độc tài, chuyên quyền mà ai cũng nể sợ. Ba tôi cũng không ngoại lệ , ông bị bà hất văng vai trò người chồng, trở thành nội trợ trong nhà nhưng không làm bà vừa ý. Nay cũng U70 bà một mực đuổi ba tôi ra khỏi nhà, tuyên bố không sống chung nhưng không đưa ra tòa ly dị. Chúng tôi đã gặng hỏi, 2 người đều trả lời : đây là thỏa thuận của ba mẹ từ khi còn trẻ. Giờ các con đã ổn định nên ba mẹ quyết định chia tay. Thì thôi, chúng tôi cũng đành chấp nhận.
Nhưng mẹ tôi từ 1 người rất nguyên tắc, gắn bó với gia đình thì nay bà đi học khiêu vũ, tụ tập bạn bè ăn chơi, hát karaoke, bà vui chơi bất kể, đi từ sáng đến 8h tối mới về ( trước còn đi tới 10h đêm). Ngày nào cũng thấy bà về vội vàng, ở nhà chừng 2 tiếng thì lại lấy xe đi tiếp. Bà như lột xác hoàn toàn 180 độ thành 1 người khác , không còn là người nghiêm nghị, gia giáo như lúc trước. Chúng tôi lên tiếng can ngăn thì bà bảo bà có tiền , bà không xin ai nên bà có quyền đi. Bà từ chối nấu cơm cả năm nay rồi, cả nhà ăn cơm hộp. Mà thật ra, nhà chỉ có ba mẹ và ông ngoại tôi thôi, năm nay cũng 94 tuổi rồi , nhưng bà giao việc nhà cho ba tôi để bà đi chơi.
Ba tôi bất lực trong việc ngăn cản. Chúng tôi cũng bất lực.Vì nói câu trước câu sau bà hét rất to, còn muốn xông vào đánh ba tôi. Trong khi đó, ba tôi từ khi ra ngoài sống, ông có vẻ chậm về giao tiếp, nói chuyện không theo 1 trình tự, ít chủ đề, có vẻ ông lão hóa nhanh hơn bà. Không biết khi còn trẻ 2 người đối xử như thế nào nhưng chúng tôi thấy rõ mẹ bạo hành tinh thần ba nên khi 2 người quyết định ở riêng, chúng tôi rất ủng hộ, vì mong ba đến cuối đời không phải bị tiếng chì tiếng bấc của mẹ ( vì ba nhà nghèo, ở rể, chỉ phụ giúp mẹ chứ không phải trụ cột chính như mẹ mong muốn). Mẹ lại là người phụ nữ cá tính nên mọi việc trong nhà bà quyết, không cần hỏi ai, ý kiến mọi người, cả mấy đứa con đều bị bà gạt không thương tiếc nên mọi người đành xuôi theo ý bà cho yên chuyện, khi bà than thở, chúng tôi nói lại thì bà bảo: bà luôn đúng. Thế thôi. Chúng tôi cũng thua bà luôn.
Giờ chúng tôi chỉ biết bảo nhau, thôi thì cứ yên lặng cho mẹ đi chơi, cho đến lúc hết tiền, cho đến lúc bà không đi được nữa vì tuổi già rồi chúng mình bắt tay nhau lo, giờ thì cứ mừng vì 2 ông bà không ai kêu réo con cái. Không biết chúng tôi làm vậy có đúng không? Rồi giờ, khi biết con trai muốn lập gia đình với 1 phụ nữ đã qua 3 lần đò, có 1 đứa con riêng ( con trai bà cũng đã đổ vỡ và cũng có 1 đứa con riêng), dù cô kia hết lòng lo lắng cho gia đình chồng thì mẹ tôi vẫn không nhận dâu, bà vẫn nghi kỵ , bà cho là cô ta là cáo nên cứ gây chuyện làm khó ( vì cô này đang thuê mặt bằng nhà bà để bán quán), cô ta cảm thấy đã hết lòng nhưng không được bà nhìn nhận nên lại gây chuyện với con trai con bà.
Thật sự thì tôi cũng không hiểu mẹ tôi lắm. Một mặt , khi cần nhờ vả, bà đều gọi cô ta, nhưng khi cô ta làm gì không hài lòng thì mẹ tôi gạt phắt đi , cho là cô ta đang lợi dụng để đào mỏ. Tôi cũng không thể tham gia được, ý bà đã quyết thì chỉ có đúng, không ai lay chuyển được. Giờ tôi xin lời khuyên, các chuyên gia giúp tôi nên làm gì với mẹ tôi bây giờ. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Chào bạn, đọc những chia sẻ của bạn tôi nhận thấy ở đây có phần nào đó trách móc, hờn giận người mẹ của mình. Bạn công nhận mẹ mình là một người phụ nữ tháo vát, một tay cáng đáng mọi công việc của gia đình, nhưng cũng là một người chuyên quyền, độc đoán, một khi bà đã quyết định thì sẽ không ai lay chuyển được suy nghĩ của bà. Chúng tôi hiểu được phần nào nỗi băn khoăn của bạn lúc này.
Mối quan hệ của bố mẹ bạn thực chất như thế nào thì có lẽ chỉ có hai người họ hiểu rõ nhất và đó dường như là bí mật của cả hai người. Bản thân bố bạn cũng chấp nhận mọi thứ theo như thỏa thuận của hai người. Nhưng tôi tin chắc một điều không phải bỗng dưng mẹ bạn lại có sự thay đổi như vậy. Có thể mẹ bạn đã dành hơn nửa đời người để hi sinh cho gia đình, nhưng bà đã gặp phải sự tổn thương nào đó nhưng bà đã cố gắng vượt qua, giờ khi mọi thứ đã yên ổn thì bà đã quyết định phần đời còn lại được sống cho bản thân mình, được làm những gì mình thích, để bù đắp cho quãng thời gian mà bà phải chịu khổ cực. Còn muốn biết rõ sự tình câu chuyện như thế nào thì bạn có thể hỏi trực tiếp bố, chắc chắn bố bạn sẽ là người biết rõ nhất câu trả lời.
Mẹ bạn là một người phụ nữ từng trải lại quá đảm đang và dường như mọi vấn đề đều khiến cho bà hoài nghi, kể cả với mối quan hệ hiện tại của người con trai. Bà cũng nghi ngờ tính cách, nhân phẩm của người phụ nữ kia. Tuy nhiên theo như cảm nhận của bạn, bà lại có cách đối xử giống như kiểu “hai mặt” khiến cho mọi người trong gia đình cảm thấy thật sự mệt mỏi, khó đoán. Nhưng bạn thấy đấy, các bạn đều là những người trưởng thành cả rồi, đều có gia đình riêng và cũng tự quyết định được hạnh phúc cho gia đình mình. Nếu không thay đổi được suy nghĩ của mẹ thì các bạn cũng hãy tự làm theo ý muốn của mình, miễn sao bạn cảm thấy điều đó là đúng đắn và mang lại hạnh phúc cho bản thân. Có thể từ xưa đến nay mẹ bạn luôn là người thu xếp mọi chuyện trong nhà cũng như là người ra quyết định nhưng bạn ạ cuộc sống của các bạn thì phải do các bạn nắm giữ cũng như chịu trách nhiệm. Mẹ bạn dù có giỏi giang đến đâu thì cũng sẽ đến lúc già rồi đi xa vì vậy các bạn hãy tự chủ trong cuộc sống của mình và làm tròn trách nhiệm của những người con đối với cha mẹ
Tôi hiểu việc nhận thấy sự thay đổi của mẹ sẽ khiến cho các bạn rất ngạc nhiên, khó chấp nhận. Nhưng bạn thấy đấy, gia đình của các bạn được như bây giờ là nhờ một phần rất lớn công sức của mẹ, có thể mẹ đã phải đánh đổi và hi sinh rất nhiều. Tuy nhiên, ai cũng có những “góc tối” ở bên trong lòng, khi họ không được sẻ chia thì họ sẽ cảm thấy cô độc rất nhiều. Các bạn có thể lựa lúc nào đó tâm sự với mẹ để có thể hiểu được mẹ hơn. Hoặc nếu cảm thấy khó nói quá thì các bạn cũng hãy để cho mẹ được tự do làm những gì bà ấy muốn. Làm con, các bạn vẫn cần phải thực hiện tốt vai trò của mình, đó là chăm sóc ông, bố mẹ và tiếp tục gìn giữ hạnh phúc gia đình, để tiếp nối mọi thành quả của mẹ.
Chúc gia đình của bạn sớm tìm được tiếng nói chung của tất cả mọi người nhé!
Nguồn: Cửa sổ tình yêu
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét