Nhìn chồng giận dữ trong bất lực rồi quay mặt vào tường mà tôi thương anh vô cùng, song cũng chẳng giúp được gì cho anh.
Mọi người ạ, tôi lấy chồng cũng gần 2 năm nay và sắp sinh con đầu lòng. Vợ chồng tôi ở riêng ngay sau khi cưới bởi mẹ chồng yêu cầu như thế. Nhớ đến ngày mẹ chồng gọi xuống, bảo vợ chồng tôi tự mua đất cất nhà chỉ vì vợ chồng anh trai không muốn cho chúng tôi ở chung nữa, tôi vẫn thấy ngậm ngùi tủi thân. Mẹ chồng tôi vừa sợ vừa thương anh chồng hơn chồng tôi nên cách đối xử cũng khác hẳn. Bà lúc nào cũng cun cút nghe lời họ mà thẳng thừng đuổi vợ chồng tôi đi.
Chúng tôi vay mượn tiền bạc, mua căn nhà nhỏ trên thành phố để tiện đi làm. Cũng vì số nợ quá lớn mà tôi buộc phải phá bỏ đứa con đầu khi con mới được 2 tháng. Lúc đó, nếu sinh con, chúng tôi sẽ lâm vào cảnh khốn quẫn. Nhiều khi ngồi ôm bụng bầu, nhớ ngày nằm trên giường phẫu thuật, tôi lại bật khóc.
Chồng tôi hiểu vợ, biết vợ chịu nhiều ấm ức, thiệt thòi nên thương tôi lắm. 2 năm nay, anh làm thêm biết bao việc, làm tới gần sáng mới ngủ cũng chỉ vì kiếm tiền trả nợ và lo cho tôi. Lúc đầu, mỗi tháng chúng tôi về nhà một lần để thăm bố mẹ chồng. Nhưng sau một lần anh chồng chỉ tay mắng chồng tôi thường về để kiếm chác tài sản thì chúng tôi không về nữa. Một năm chỉ dịp Tết, chúng tôi mới về một lần.
Mấy tháng nay, tôi thường bị động thai nên phải nghỉ làm ở nhà dưỡng thai. Tiền bạc tiết kiệm vì thế cũng vơi đi không ít. Tính theo ngày dự sinh thì chỉ còn một tháng nữa là tôi sinh con rồi. Vợ chồng tôi loay hoay tìm người chăm ở cữ vì bố mẹ tôi ở xa nhưng vẫn không tìm ra. Bí đường, chồng tôi bảo sẽ nhờ mẹ anh lên chăm tôi ở cữ một tháng, sau đó anh sẽ tự chăm mẹ con tôi.
Tối qua, anh gọi điện cho mẹ. Nhưng vừa nói được vài câu, tôi đã thấy chồng giận hầm hầm, anh hét lên: “Không mẹ con gì nữa hết. Cắt đứt đi”. Nói xong, anh cúp máy rồi nằm vật xuống giường. Tôi hỏi chuyện gì, anh bảo mẹ chồng nói vợ chồng anh chị không cho mẹ đi. Còn nếu bà vẫn muốn đi thì mỗi tháng chúng tôi phải trả bà 20 triệu tiền chăm dâu ở cữ.
Chồng tôi đỏ hoe mắt. Anh bảo từ khi sinh ra, mẹ anh đã thương anh trai hơn. Lớn lên cái gì cũng bắt anh nhường cho anh trai. Thậm chí nhà đất cũng chẳng cho anh lấy một tấc nào. Chị dâu đẻ thì ở hẳn bệnh viện mấy ngày để chăm, còn tới tôi đẻ thì lại ra giá, mặc cả như người dưng. “Mẹ nào lại đối xử với con trai ruột như thế?”. Anh nói rồi quay lưng vào tường.
Tôi hiểu, tôi thương chồng rất nhiều. Một lúc sau, mẹ chồng có gọi lên nhưng chồng không cho tôi nghe máy. Anh nói sẽ ráng kiếm người chứ nhất quyết không muốn can hệ đến mẹ mình nữa. Tôi buồn quá mọi người ạ. Cùng là con cái trong nhà, sao mẹ chồng tôi lại bên trọng bên khinh như thế chứ? Tôi có nên gọi lại, hỏi mẹ chồng cho rõ ràng hơn không?
(tuvi1990…@gmail.com.vn)
Nguồn: Afamily
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét