Vợ chồng tôi đến với nhau từ thuở tay trắng, đến giờ mới gọi là có chút cơ nghiệp. Vì bận rộn nên chúng tôi thuê một người giúp việc ngoài 50 tuổi. Trông bác rất thật thà lương thiện, tuy không nhanh nhẹn nhưng khá chăm chỉ nên chúng tôi đều rất quý mến.
Tuần trước tôi phải đi công tác 3 ngày, các con cũng thi học kỳ xong rồi nên tôi gửi về ngoại chơi 1 tuần. Tôi cũng cho bác giúp việc nghỉ phép 3 hôm đó để về quê.
Trước khi về, bác xin tôi ứng trước tiền lương tháng sau và còn gợi ý hỏi tôi có thưởng Tết Nguyên Đán không thì cho bác xin trước. Tôi thấy bác có vẻ đang cần tiền nên đồng ý gửi cả 2 tháng lương và 1 tháng thưởng nữa là 3 tháng liền. Thế mà khuôn mặt bác không vui vẻ mấy, bác còn lẩm bẩm thiếu gần 20 triệu nữa. Nghĩ việc riêng của bác nên tôi cũng không tiện hỏi nhiều, lại cho bác thêm vài trăm tiền xe.
Buổi chiều hôm thứ 6, tôi đi công tác về thì thấy cửa nhà không khóa, tôi hoảng loạn gọi điện cho chồng bảo anh về gấp. Trong lúc chờ chồng về thì tôi kiểm tra nhà cửa một lượt. Phòng ngủ không bị xáo trộn nhưng tôi biết là đã bị lục qua, song không mất gì vì trước khi đi công tác, tôi đã bỏ hết nữ trang tiền bạc vào két khóa lại rồi.
Trong phòng khách chỉ mất 1 khối đá phong thủy bằng thạch anh nhỏ cỡ bàn tay, tôi mua gần 2 triệu nhưng lúc mang về nhà lại nói khoác 20 triệu. Cùng 1 cặp hươu sao mạ vàng dùng trang trí trên mặt bàn tiếp khách. Cặp hươu sao nhìn thì long lanh đẹp đẽ, mạ vàng trông quý giá nhưng thực chất chỉ có triệu rưỡi. Đi bán lại chắc cũng chẳng được bao nhiêu tiền.
Đến lúc này tôi thấy khá kỳ lạ. Cửa tuy bị xước ổ khóa nhưng chỉ cần dùng chìa khóa vạch vài đường là có dấu vết. Trong nhà không có nhiều xáo trộn, trộm lại chỉ mang đi hai món kia.
Lúc chồng về, tôi kể cho anh nghe chuyện này và nói mình nghi người giúp việc làm. Bởi có mỗi bác là cầm chìa khóa nhà tôi, dù trước lúc về quê bác đã trả lại, song nếu bác muốn đánh thêm một chiếc chìa thì không có gì khó cả. Huống chi trong nhà chỉ mất 2 món đồ nhìn thì đắt song thực chất chẳng mấy giá trị.
Chồng tôi gạt đi ngay, anh bảo đừng nghi ngờ người thân, kể cả giúp việc mà tội người ta. Nhà không mất gì nhiều thì thôi, đừng làm ầm lên. Đúng lúc hai vợ chồng đang tranh luận thì bác giúp việc bấm chuông, bảo vừa từ quê lên. Thấy bác mang lên nào khế của nhà, gà quê con trai bác biếu vợ chồng tôi, lỉnh kỉnh vài thứ rau dưa khác nữa mà tôi thấy nhói lòng vì đã nghĩ oan cho bác.
Song vụ mất trộm này thì tôi thấy kỳ quái quá. Tôi không báo công an vì không muốn sự việc to lên, song cứ sống nghi ngờ thì cũng không ổn. Tôi có nên nhẹ nhàng thủ thỉ hỏi han bác giúp việc để tìm hiểu chân tướng không? Nếu bác thật sự thiếu tiền và nông nổi làm bậy, thì tha thứ hay nên cho nghỉ việc? Hoặc như chồng tôi nói cứ lờ chuyện này đi. Nếu lờ đi, thì sau này liệu có bị mất món gì to hơn không?
(huyenmy…@gmail.com)
Chúng tôi đứng về phía Văn Mai Hương.
Phụ nữ phải được tôn trọng và bảo vệ quyền an toàn dù ở bất cứ đâu. Phát tán những hình ảnh riêng tư và nhạy cảm của phụ nữ, dù bất cứ lý do gì đều không được chấp nhận. Chúng ta hãy cùng đứng về phía Văn Mai Hương và chung tay bảo vệ phụ nữ, vì một xã hội văn minh hơn.
Nguồn: Afamily
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét