Tôi bắt vợ phải đưa ra một câu trả lời thỏa đáng cho ý tưởng kỳ quặc của cô ấy. Nào ngờ cô ấy im lặng một lát rồi nhìn thẳng tôi đáp: “Bởi vì những năm qua em kết hôn với bố mẹ anh chứ có kết hôn với anh đâu!”.
Chào mọi người! Có một chuyện tôi vẫn suy nghĩ mãi từ hôm qua đến giờ. Tôi kể ra đây, mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Tôi và vợ kết hôn tới nay sắp tròn 5 năm. Chúng tôi đã có 2 đứa con, nếp tẻ đủ cả. Còn hơn chục ngày nữa là tới dịp kỷ niệm ngày cưới, lại đánh dấu mốc “5 năm lần thứ nhất” cho cuộc hôn nhân của chúng tôi, vợ nói muốn đi chụp một bộ ảnh. Tôi nghe xong cũng đồng tình.
Hôm qua là ngày vợ tôi lên kế hoạch đi chụp ảnh, tôi đã phải hủy cả hẹn với đám chiến hữu để đưa vợ con đi. Nào ngờ cô ấy lại bảo tôi cứ ở nhà, cô ấy sẽ đi cùng bố mẹ chồng! Chụp ảnh kỷ niệm ngày cưới mà thiếu nhân vật quan trọng là “chồng” thì chụp gì chứ! Nhưng cô ấy vẫn khăng khăng sẽ mặc váy cô dâu chụp cùng bố mẹ chồng khiến tôi tức điên người với độ vô lý của vợ.
Tôi bắt vợ phải đưa ra một câu trả lời thỏa đáng cho ý tưởng kỳ quặc của cô ấy. Nào ngờ cô ấy im lặng một lát rồi nhìn thẳng tôi đáp: “Bởi vì những năm qua em kết hôn với bố mẹ anh chứ có kết hôn với anh đâu!”.
Tôi trợn trừng mắt không thể tin nổi. Cô ấy kết hôn với bố mẹ tôi là suy nghĩ gì vậy? Rồi cô ấy bình tĩnh giải thích cho tôi nghe. Rằng, trong suốt 5 năm qua tôi chỉ là một cái bóng mờ nhạt trong nhà này. Tôi đi làm cả ngày, tối thì bù khú với bạn bè, về tới nhà đã khuya. Vợ chồng, bố con có khi cả ngày chẳng nói với nhau được mấy câu, chơi đùa được chục phút. Tiền nong tôi càng chẳng đưa cho cô ấy nuôi con mà nướng hết vào các chầu nhậu nhẹt, cafe và tụ tập với đám bạn.
Cô ấy bảo tôi chỉ biết đến thú vui của bản thân, vợ con sống chết thế nào, đói no ra sao cũng mặc kệ. Thậm chí bố mẹ già tôi cũng chưa làm tròn chữ hiếu. 5 năm qua, chỉ có bố mẹ chồng quan tâm đến cô ấy, cùng cô ấy trông nom 2 đứa trẻ. Nói cô ấy kết hôn với ông bà thì có gì sai nào!
Tôi hoảng hốt nhớ lại, 1,2 năm gần đây mọi người trong nhà hoàn toàn để tôi thoải mái đi đâu, làm gì cũng được. Hóa ra vì họ đã quá chán ngán với tôi, đến nỗi chẳng thèm đả động tới.
Nhìn bố mẹ và vợ hớn hở dẫn 2 đứa trẻ đi chụp ảnh, coi tôi như không khí mà tôi vừa buồn vừa tức. Đã thế mẹ tôi còn nói mát: “Ơ, hôm nay thằng này không đi chơi à? Đi đi, ở nhà không có cơm đâu, lát nữa chụp ảnh xong mấy người chúng tôi đi ăn nhà hàng!”. Lẽ nào tôi thực sự làm bố mẹ và vợ con thất vọng tới mức ấy?
(trungquan10…@yahoo.com)
Nguồn: Afamily
Nguồn: Chuyện Vợ Chồng
0 Nhận xét