Em đã quá vội vàng "chấp nhận" yêu anh người mà em chỉ thương hại để kết cục là...

Em chấp nhận anh ấy chỉ vì suốt phát từ thương hại mà thôi. Người ta nói khi yêu rất đẹp, rất nhớ nhau, nhưng trong tình yêu của em chưa có giây phút nào em nhớ đến anh ấy, em cảm giác tình yêu rất tệ nhạt và chán nản. Tại vì em không hề yêu anh ấy nên em sẽ không thấy nhớ, gặp anh ấy em đã thấy mệt mỏi …


Chào anh chị của chương trình … Dưới đây là câu chuyện của em


 


Bạn trai hiện giờ của em lúc trước là người yêu cũ của cô em.Cô em và em bằng tuổi nhau là 18 tuổi, còn anh ý là 30 tuổi hơn bọn em một giáp lận. Lúc trước cô em và anh ấy đã có khoảng thời gian yêu nhau được 1 năm hai người cũng đã đi đến mức nói chuyện người lớn giữa hai bên . Lúc đó tưởng chừng như có thể tiến tới hôn nhân nhưng một số lý do mà cô em đã bỏ anh ấy. Anh ấy là một người tốt, không ăn chơi, luôn cần cù làm việc. Trong mắt mọi người và em anh ấy là một người con trai tốt.


 


Sau khi chia tay mọi người hai bên dòng họ đã mắng cô em thậm tệ , ngày cả bố mẹ và anh chị cũng đã mắng cô em không biết giấu mặt đi đâu. Khi cô em chia tay, vì tính em hay tò mò và lo chuyện bao đồng lên em đã nhắn tin hỏi thăm anh ấy. Dần dần chúng em nhắn tin qua lại cho nhau rồi dẫn đến gặp nhau. Rồi chúng em quen nhau khoảng hai tháng , một lần anh ấy nói thích em và muốn em làm người yêu anh ý. Em cũng đã suy nghĩ , em đã nghĩ là anh ấy rất tốt và nghĩ mình cần người một người tốt ở bên , nên em đã quá vội vàng đồng ý.


 


Chúng em sau ba tháng quen nhau cũng đã đi đến nói chuyện người lớn. Nói chuyện giữa hai bên là anh ý để cập trước và do bản thân của em không suy nghĩ chín chắn và thấu đáo nên em đã chấp nhận. Hai bên gia đình đã gặp gỡ nhau. Nhưng thật chớ trêu càng ngày em càng nhận ra bản thân em chẳng hề yêu anh ý , chẳng hề có tính cảm với anh ấy. Em nhận ra rằng em chấp nhận những lời đề nghị yêu hay nói chuyện người lớn giữa hai bên em chẳng hề nghiêm túc suy nghĩ lần nào và đã quá vội vàng. Em càng ngày càng nhận ra em chấp nhận anh ấy chỉ vì thương hại anh ấy chứ không phải là yêu. Em thương anh ấy tốt mà cô em bỏ, em thương anh ấy vì tuổi đã quá rồi đã 30 tuổi mà chưa có người yêu. Em chấp nhận anh ấy chỉ vì suốt phát từ thương hại mà thôi. Người ta nói khi yêu rất đẹp, rất nhớ nhau, nhưng trong tình yêu của em chưa có giây phút nào em nhớ đến anh ấy, em cảm giác tình yêu rất tệ nhạt và chán nản. Tại vì em không hề yêu anh ấy nên em sẽ không thấy nhớ, gặp anh ấy em đã thấy mệt mỏi …


 


thương hại, không yêu, sợ gia đình, sợ kết hôn, muốn từ bỏ


 


Em rất mệt mỏi khi cứ phải tiếp diễn như thế này. Có lúc em từng nghĩ thử cố yêu anh ấy xem sao nhưng em đã có rồi cố đến gần nửa năm mà vẫn không thể yêu nổi anh ấy. Bây giờ em cảm thấy rất mệt mỏi chán nản khi bước tiếp tục mối quan hệ không tình yêu này. Có lúc em cũng đã nghĩ là sẽ chia tay anh ấy nhưng gia đình em thì sao, dòng họ em thì sao mọi người sẽ mắng thậm tệ, cả người nhà của anh ấy cũng sẽ nói gia đình em , dòng họ em lừa đảo, đến lúc đó không biết danh dự của em của gia đình em sẽ như thế nào? Khổ nhất là bố mẹ em phải hứng chịu gạch đá, mất danh dự của em và bố mẹ và dòng họ. Lúc đó mọi người cũng không ngớt lời mắng em như đã làm với cô em . Em rất mệt mỏi, đau khổ và chẳng còn sức sống khi cứ tiếp tục với anh ấy mà em lại không có chút tình cảm nào. Bây giờ em không biết phải làm sao luôn …em mong anh chị cho em lời khuyên sớm.


 


Em xin chân thành cảm ơn ….



Chào em. Tình yêu mà bắt đầu từ tình thương thì đâu có nồng nhiệt và thăng hoa phải không em? Chị cho rằng việc này xuất phát từ sự tò mò, bồng bột của một cô gái mới lớn khi hỏi dò chuyện của cô em và anh ấy. Chứ một người trưởng thành, chuyện này khá nhạy cảm, chẳng ai nhắn tin riêng cho người yêu cũ của cô ruột như thế. Nên chị hiểu cho nỗi lòng của em lúc này, đúng là vừa thương và đáng trách.


 


Chị hiểu em nỗi lo lắng, mệt mỏi khi em phải “diễn” mà trong lòng không hề có chút tình cảm nào. Mọi việc đâu đến mức phức tạp như thế này nếu như em không vội vàng nhận lời là người yêu của anh ấy. Cho dù anh ấy rất tốt, nhưng không gây rung động con tim nhau thì cái tốt đó giống như của một người anh trai vậy.


 


Em gái, về bản chất em là cô gái có tình có nghĩa, sự cố gắng của em để tìm sự đồng điệu với anh ấy trong nửa năm qua càng cho thấy em là người có trách nhiệm nhưng vì đó không phải là tình yêu, nên em không thấy anh ấy có chút hấp dẫn nào để lôi cuốn em, càng cố em càng cảm thấy nhạt nhẽo và đáng sợ. Nếu tiếp tục như thế này, em không còn là người có tình có nghĩa nữa mà trở thành người phản bội cảm xúc của bản thân lẫn niềm tin và tình cảm của anh ấy. Nên theo chị em hãy nói chuyện và có lời xin lỗi anh ấy, nếu càng kéo dài 2 người càng tổn thương, mà quan trọng hơn còn làm mất cơ hội của cả 2.


 


Về phía gia đình, ai cũng mong con em mình lấy được tấm chồng chỉn chu, nhưng chị tin là mọi người sẽ hiểu vợ chồng sống với nhau mà thiếu tình yêu thì trước sau cũng lỡ dở đôi đường, lúc đó mối quan hệ của 2 bên gia đình còn khó xử hơn nhiều. Trong tình huống này em càng để lâu, vấn đề càng bế tắc. Em nên dừng sớm và thưa chuyện với gia đình, chị tin là gia đình em sẽ hiểu cho em. Hãy bản lĩnh, đừng để mọi việc trở nên đi quá xa rồi khi đó sửa sai còn khó hơn gấp nhiều lần em nhé


 


Chị mong mọi chuyện sớm kết thúc một cách tốt đẹp nhất.


Nguồn: Cửa sổ tình yêu




Nguồn: Chuyện Vợ Chồng

Đăng nhận xét

0 Nhận xét